Sau đó, Kiều An Hạ đổi sang phòng đơn, trêu ghẹo nói: “Các người có thể gọi tôi là đại Kiều, gọi em gái tôi là tiểu Kiều.”
“Đại Kiều, tiểu Kiểu, thật là hai chị em gái xinh đẹp.”
Tính cách của Kiều An Hạ vẫn luôn cởi mở, cùng người lạ gặp mặt, không quá ba phút, liền có thể làm bầu không khí trở nên sôi nổi, cho nên cô đến góp vui, không lqd những bớt tẻ nhạt mà còn náo nhiệt hơn, thường xuyên nghe thấy những câu như: “Đại Kiều, cô tốt nghiệp trường nào?”, “Đại Kiều, cô với Trình Dạng là thế nào?”, “Đại Kiều, tới đây hát một bài đi?”
Kiều An Hảo vẫn yên lặng ngồi bên cạnh Lục Cẩn Niên, cô đối với những tình huống như vậy đã sớm tập thành thói quen. Từ khi biết cha mẹ mình đã qua đời, mãi mãi không thể trở về nữa, thời gian sống ở nhà bác sau đó, cô dần dần đã mất đi tự tin và cởi mở như Kiều An Hạ. Cho nên, rất nhiều lúc, khi cùng Kiều An Hạ ra ngoài chơi, Kiều An Hạ có thể dễ dàng hòa nhập với người khác, nhưng cô luôn luôn ngồi lặng lẽ ở một chỗ, mỉm cười xem.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!