Lâm Thi Ý kiễng mũi chân, kéo lấy dây thừng hơi dựa vào bàn đu dây, một bên quấn quanh hoa, sau đó hơi hơi vén lên trên, dùng hòn đá nhỏ, cọ sát lên phía trên dây thừng.
Sau cùng, chỉ còn lại một sợi dây nhỏ, Lâm Thi Ý mới ngừng lại, sau đó dùng hoa che lại dây thừng bị cô ta phá hỏng mài mòn, nhìn một vòng trái phải, thấy không ai phát hiện, bước chân vội vã rời đi.
Đi được một lúc, Lâm Thi Ý mới phát hiện, trong tay mình còn cầm hòn đá nhỏ kia, vì thế vội vàng ném vào một hồ nước bên cạnh.
–
Đến phiên Kiều An Hảo diễn thì đã là xế chiều, mặt trời chiều vừa mới ngã về tây, soi chiếu toàn bộ nơi đây thành một mảnh hồng.
Cảnh quay này, chỉ cần Kiều An Hảo diễn xuất một mình, nội dung đại khái là, khi nữ thứ biết nam thứ không hề yêu mình, dự định buông tay, sau đó một mình đi vào nơi bàn đu dây nam thứ từng dựng cho mình, ngồi nhớ lại chuyện cũ phát sinh giữa bọn họ.
Cảnh quay này không có lời thoại, chỉ cần biểu đạt vẻ mặt và ánh mắt cảm giác thống khổ khi yêu mà không được đáp lại, cho nên đối với Kiều An Hảo mà nói, cũng không có khó khăn gì to tát.
Đạo diễn xem xét cảnh quay, xác nhận không có vấn đề gì, liền đưa tay ý ‘bắt đầu’ với Kiều An Hảo.
Kiều An Hảo tạm biệt đến trước bàn đu dây, dùng một vẻ mặt cực kỳ ngây ngẩn, vươn tay chậm rãi vuốt ve bàn đu dây, sau đó ngồi vào chỗ bàn đu dây.
Trước khi quay phim, đạo diễn có nói tình huống trong kịch bản cho cô biết, Kiều An Hảo ngồi ở bàn đu dây, chỉ im lặng ngây ngẩn, yên tĩnh giữ bàn đu dây, một lát sau, chính là giẫm hai chân lên, nhẹ nhàng đong đưa bàn đu dây.
“Tốt, đẹp lắm, cảnh này xong!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!