Xe của Lục Cẩn Niên đã tiến vào thành phố, mưa vẫn rơi như trút, nhưng anh không dám hồi tưởng nữa.
Ở bữa tiệc sinh nhật của Tống Tương Tư, Tống Tương Tư hỏi anh, Kiều An Hảo là gì của anh.
Anh không trả lời.
Nếu bây giờ để cho anh trả lời… Kiều An Hảo sao… Cô ấy là tình yêu không thể yêu của anh.
Nếu có thể quay ngược thời gian, quay về thời điểm có người hỏi anh, Kiều An Hảo là của gì của anh.
Anh có thể trả lời rằng, Kiều An Hảo sao, cô ấy là tình yêu của anh.
Nhưng về sau, đằng sau tình yêu, đã nhiều hơn một cụm tính từ – tình yêu không thể yêu.