Có lẽ là thời điểm đó, anh chú ý tới cô. Lòng chàng trai còn ngây thơ chưa biết cái gì là tình yêu, cũng không biết cái gì là con tim rung động, chỉ biết là cứ mỗi ngày sau giờ tan học đi đá banh, thấy được cô thì đáy lòng thoải mái lắm, không thấy cô thì cảm giác mất mác sao sao ấy.
Anh cứ thế âm thầm quan sát cô hơn nửa năm. Sau đó, vào một lần tan học trời mưa to, rốt cuộc đã có cơ hội gần gũi tiếp xúc với cô trong hiện thực.
Khi đó anh có mang theo dù, đang tính lấy trong cặp ra, nhưng lại thấy cô đội cặp chạy tới dưới mái hiên ven đường. Ngay lúc đó anh cũng không biết ra sao, đã nhét lại dù vào cặp, theo sát phía sau cô trốn vào mái hiên kia.
Lúc đó anh đang đeo headphone, nghe bài hát của Châu Kiệt Luân, nhưng lúc đứng chung một chỗ với cô thì liền tắt nhạc. Qua tai nghe, anh nghe thấy tiếng mưa ầm ầm. Từ đầu tới cuối anh cũng không quay đầu liếc nhìn cô một cái, thẳng thắn mà nói, lúc đó tâm tình của anh có chút khẩn trương. Thẳng đến mưa nhỏ đi, lúc anh đứng lên chuẩn bị rời đi, mới quay đầu nhìn cô một cái, kết quả phát hiện cô lại đang nhìn mình chằm chằm. Giây phút đó, nhịp tim tăng tốc dữ dội, anh liền vội vàng chuyển dời tầm mắt, ba bước thành hai chạy đi.
Sau lần đó anh lại có dịp tiếp xúc gần hơn với cô, đó là hôm học sinh mới lớp mười lên trường báo danh.
Thực ra anh không tính theo học phổ thông, nói như thế nào đây, học phí tốn kém, dự là thôi học vì anh gần như xài hết khoản tiền mẹ anh tích góp để lại. Nhưng nghe được từ miệng Hứa Gia Mộc biết cô lên cấp ba, vì vậy anh liền đem bán mấy món trang sức còn sót lại của mẹ anh, cộng thêm toàn bộ tiền lương làm thêm trong kỳ nghỉ hè, sau đó nộp học phí một năm.
Hôm báo danh tân học sinh, anh cố ý cùng đi chung với Hứa Gia Mộc, sau lúc Hứa Gia Mộc giới thiệu bọn anh, thực ra anh muốn tự mở miệng nói tên mình với cô, nhưng tính anh lạnh nhạt thành quen rồi diễn-đàn lê-quý-đôn, cuối cùng chỉ gật đầu, sau đó Hứa Gia Mộc mới nói tên của anh cho cô biết.
Khi đó, hai người xem như chính thức biết nhau, ít nhất lúc thỉnh thoảng gặp mặt, cô sẽ “Hi!” một tiếng với anh, anh cũng sẽ gật đầu một cái với cô, hoặc đôi khi anh cũng sẽ chủ động gọi tên cô. Đương nhiên nơi anh thích nhất lúc ấy sân thể dục, bởi vì mỗi buổi tối, lúc anh đá banh, sẽ thấy cô cùng các bạn học nữ ở trong sân trường chạy bộ. Ừ thì thực ra còn có một bí mật không bật mí cho ai biết hết, đó chính là khi mấy nam sinh nhàm chán tụ tập một chỗ bình chọn hoa khôi đẹp nhất trường, anh còn bỏ một phiếu cho cô nữa đó.
Nhưng cuối cùng, cô quả thật là hoa khôi của trường xinh nhất trong lòng tất cả nam sinh. Lúc đó anh vừa mừng vừa lo, do là cô gái mà anh nhắm trúng, sao lại cũng đẹp nhất trong lòng nhiều chàng trai như vậy chứ.