Ví dụ như Vương Phi ở tổ 1, kiếm pháp của hắn ta nhanh như tên, người đến đáng sợ, thậm chí có thể múa ra được cả tàn ảnh. Đối thủ đến nhìn còn không kịp, chưa hiểu ra chuyện gì thì đã bị mũi kiếm chỉ vào đúng chỗ hiểm.
Những người gặp phải hắn ta gần như toàn bộ đều từ bỏ quyền thi đấu.
Trong danh sách 10 người đứng đầu ngoại môn, thứ tự của hắn ta còn cao hơn một chút so với Chu Vân, đứng thứ ba.
Có điều, kẻ đáng sợ chân chính vẫn phải thuộc về Hồ Tử Phong, người đứng đầu trong danh sách đệ tử ngoại môn.
Cơ bản không cần tham gia đấu tổ nhóm nhỏ, trực tiếp ngồi trên đài cao như đệ tử nội môn, quan sát trận tỉ thí.
Làm như vậy là cũng có lý.
Tu vi của Hồ Tử Phong đã đạt đến võ đạo tầng tám đáng sợ, nghe đồn hai tháng trước hắn ta còn thách đấu một vài đệ tử nội môn, lại còn đạt thành tích chiến đấu thắng nhiều hơn thua!
Lần này chắc như đinh đóng cột là sẽ được vào nội môn.
Lâm Nhất phóng mắt nhìn ra xa thì thấy Hồ Tử Phong đang nhắm mắt dưỡng thần trên đài cao.
Dường như không có một chút hứng thú nào với thi đấu tổ nhóm nhỏ của kỳ sát hạch giữa năm này.
Chỉ là lúc thu hồi ánh mắt thì lại vô tình nhìn thấy Tô Hàm Nguyệt, nàng im lặng ngồi trên đài cao, không nói một lời.
Nhưng lại vẫn luôn được chú ý, không chỉ là các sư huynh đệ đồng môn thường xuyên liếc mắt về phía nàng.
Ngay đến các nhân vật cấp cao trong tông môn cũng kính phục không thôi, ánh mắt nhìn về phía nàng đầy sự kính sợ.
Dường như tương lai của cả tông môn đều nằm ở trên người nàng vậy.
Khí chất của nàng đặc biệt như vậy, cho dù không nói gì thì tất cả đệ tử nam nữ cùng thế hệ xung quanh cũng không thể so sánh được.
Tất cả mọi người đều trở nên ảm đạm thất sắc trước hào quang của nàng.
Lâm Nhất lắc đầu, thu hồi tầm mắt, quay sang chú ý đến một trận đấu khác.
Là Chu Vân, đối thủ hai tháng trước đã khiến hắn cảm thấy có chút tuyệt vọng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!