Có thể nắm giữ âm Đại Thánh, tu vi tinh thần ít nhất cũng phải là Thánh Huyền Sư cấp mười một, nếu kết hợp với nhạc khí mà diễn tấu cổ khúc.
Chỉ e dù là cảnh giới Sinh Huyền đỉnh phong cũng chưa chắc làm gì được y.
Những lời y nói quả thật không phải khoác lác, con đường âm luật, sợ nhất chính là lấy ít địch nhiều.
Mai Tử Họa thấy đã trấn nhiếp được mọi người, liếc nhìn Lâm Nhất, cười nói: “Lâm huynh, có ta ở đây sẽ không ai dám động đến ngươi, ít nhất là trên đảo Huyền Lôi này, không ai dám động đến ngươi!"
Y rất tự tin, cực kỳ ngạo mạn, cũng giống như lúc mới đến hồ Song Nguyệt khi
xưa
Sắc mặt Lâm Nhất không đổi, nhưng trong lòng có cảm giác chẳng lành, tên này lúc nào cũng nói quá đà, khiến người ta thấy không đáng tin.
Sắc mặt Khấu Thiên Hóa thay đổi liên lục, lạnh lùng nói: "Âm Đại Thánh, quả thật không tệ, nhưng ông đây còn chưa rút đao? loại người như ngươi có thể bảo vệ được Lâm Tiêu sao? Tưởng bọn ta là không khí à, các vị không cần khách khí với hắn, cùng lên giết Lâm Tiêu đi, ai lấy được đầu hắn thì người đó có được Ma Vũ Lệnh!”
Lời gã nói rất có tính kích động, mấy chục tà tu bảng Hắc có mặt đều là vì Ma Vũ Lệnh mà đến.
Dù âm Đại Thánh có mạnh đến đâu, cản được ba năm người, nhưng có thể cản nổi tất cả bọn họ sao?
Âm!
Đám người lập tức ép sát tới, bầu không khí lập tức trở nên ngột ngạt, giống như trận đại chiến kinh thiên sắp bùng nổ.
Mai Tử Họa thay nhiều người như vậy ep toi, khí the kieu ngạo vừa rồi lap tức tiêu tan không ít, bất giác lùi về sau vài bước.
Chẳng mấy chốc đã lui về bên cạnh Lâm Nhất, trên mặt lộ ra vẻ lúng túng.
Sắc mặt Cổ Tuấn vô cùng khó coi, lo gì gặp nấy, ánh mắt ông ta đảo quanh tìm kiếm khe hở.
Trong lòng Lâm Nhất thở dài, đây là cục diện mà hắn không muốn đối mặt nhất.
Nhưng sự việc đã đến mức này, cũng không thể trách Mai Tử Họa được, đối phương chỉ là có lòng tốt nhưng làm hỏng chuyện.
"Ai dám ra tay!"
Ngoài sân, có tiếng quát giận vang lên.
Âm thanh dẫn động thiên uy, kể cả Lâm Nhất cũng cảm thấy như có tiếng rồng ngâm bên tai, khiến khí huyết chấn động, bước chân loạng choạng.
Gầm!
Ngay sau đó, có tiếng rồng thần nổi giận vang lên.
Chỉ thấy bóng người yêu kiều toàn thân đen nhánh chậm rãi hạ xuống, tay nàng ta cầm chiếc quạt xếp, quanh thân có Bạch Long lượn vòng.
Trên gương mặt diễm lệ mềm mại là vẻ anh khí bừng sáng, khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Là An Lưu Yên!
An Lưu Yên đáp xuống rồi, chiếc quạt xếp trong tay nàng ta đột ngột vung ra.
Thánh khí truyền thừa Huyền Nguyệt Phiến giống như lưỡi đao trăng lạnh sắc bén, trong tay nàng ta rít gào bay đi, như con Bạch Long phóng đi như điện.
Phụt!
Máu văng tung tóe, lập tức có bốn cái đầu người lăn xuống.
Vút
An Lưu Yên vươn tay ra, thu quạt xếp về nhẹ nhàng phe phẩy, chiêu này lập tức trấn nhiếp không ít người.
Trong tiếng xôn xao, không ít người lùi về sau.
“Bà chủ An, cô cũng muốn tranh Ma Vũ Lệnh hả?" Khấu Thiên Hóa nheo mắt, cười như không cười nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!