Lâm Nhất ngẩng lên nhìn, dẫu kiếm tâm đã báo động, hắn cũng không kịp né.
Cơ Lăng Phong và Tiêu Nguyên Khải đã ghìm chặt hắn, cho Thu Sơn Quân thời cơ hoàn hảo.
Ầm!
Trực diện đo đòn, Lâm Nhất bị chấn bay trăm mét, rơi xuống đất còn lùi thêm ba bước.
Liên tiếp đối đầu với ba cao thủ, cho du Lam Nhat sở hữu thánh thể Thương Long, lúc này cũng khó lòng chịu nổi. Mười vạn long văn tím vàng gần như vỡ quá nửa, thần cốt Thanh Long cũng khó mà nối kịp những đường long văn mới.
"Giết!"
Ba người Cơ Lăng Phong đồng loạt tung sát chiêu. Họ hiểu rõ thủ đoạn dậu đổ bìm leo này, muốn một hơi đè bẹp khí thế ngút trời của Lâm Nhất.
Lâm Nhất đứng vững, bạch y bay phần phat, mai toc dài tung bay. Hắn ngước mắt, ngón cái tay phải ép lên ngón giữa.
Ong!
Vỏ kiếm cắm giữa chiến đài Lôi Huyết rung lắc dữ dội. Tay phải Lâm Nhất kéo nhẹ trong không trung, khoảnh khắc sau, Táng Hoa rút khỏi vỏ, ngân lên một tiếng kiếm minh kinh thiên.
Thế như rồng, tốc độ như ánh sáng, tựa tia sét xẹt ngang. Theo một chỉ của Lâm Nhất, mũi kiếm lướt sượt về phía ba người.
Vù!
Ba kẻ đang định ồ ạt xông vào mặt lập tức biến sắc, cùng lúc cảm thấy lạnh sống lưng.
Mỗi người đều cảm nhận một sự nguy hiểm cực độ, vội vã khựng lại, né sang một bên.
Lâm Nhất đứng nguyên một chỗ, phất tay lần nữa. Táng Hoa hóa thành kinh hồng, quay đầu ngược trở lại truy sát.
Chỉ trong chớp mắt, sau lưng Lâm Nhất, nơi vòm trời, Long Mạch vạn trượng gầm thét, còn Táng Hoa múa lượn cách không ép ba người Cơ Lăng Phong lùi từng bước.
Keng! Keng! Keng!
Trong khoảnh khắc, Táng Hoa nhanh như điện, dưới sự điều khiển cách không của Lâm Nhất, hóa thành vạn nghìn kiếm ảnh.
Cơ Lăng Phong bị ép phải rút ra thánh đao, sau lưng cây thần Ngô Đồng bốc lên vọt thẳng trời xanh. Tiêu Nguyên Khải hơi luống cuống, ba loại ý chí Võ Đạo của y hoàn toàn không đỡ nổi Thiên Khung Kiếm Ý.
Chỉ có Thu Sơn Quân vẫn là kẻ bình tĩnh nhất, có vẻ không hề nao núng.
Mũi kiếm va vào vảy rồng, tóe ra vô số tia lửa, vảy rồng liên tục bong tróc. Ánh mắt Thu Sơn Quân tĩnh lặng như vực sâu, chỉ thủ kín yếu huyệt, mặc cho vảy rồng rơi rụng.
Trên quảng trường Lôi Huyết, mọi người trố mắt, trầm trồ bội phục.
Trận đại chiến này quá ngoạn mục!
Phần thăm dò trước đó đã đủ thót tim, còn bây giờ khi ai nấy đều phô bày thực lực, diễn biến trận chiến này đã khiến mọi người kinh ngạc đến á khẩu.
Tất cả không dám chớp mắt, trận chiến đỉnh cảo trong cảnh giới Long Mạch thế này trăm năm khó gặp.
Ai cũng không muốn bỏ lỡ bất kỳ chi tiết nào. Sau trận này, chắc chắn mỗi người ít nhiều sẽ có lĩnh ngộ.
Chỉ là, đám người đang chìm trong trận quyết chiến ấy không ai nhận ra: theo từng chiêu giao đấu của bốn người, trên không trung của đảo Lôi, vân kiếp vô tận đang chậm rãi tụ lại.
Rất chậm rãi, như bình yên trước cơn bão. Đến nỗi không ai tưởng tượng nổi nó sẽ khủng khiếp đến đâu.
Đúng lúc mọi người còn đang kinh ngạc vì uy lực của Thiên Khung Kiếm Ý, chỉ cần thánh kiếm xuất vỏ là lập tức lật ngược thế cờ thì trên chiến đài Lôi Huyết bỗng có tình tiết bất ngờ. Kẻ trước giờ luôn điềm tĩnh là Thu Sơn Quân bỗng ra tay.
Tay phải y lao ra như sấm sét, giữa vạn nghìn kiếm ảnh, chuẩn xác kẹp chặt ngay mũi kiếm Táng Hoa.
Keng! Keng!
Toàn thân kiếm rung bần bật, thế kiếm mênh mông quấn quanh thân kiếm hoa thành ap lực vo tan trut xuong ngưoi Thu Son Quan
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!