Lâm Nhất và Mộc Tuyết Linh xuống núi, suốt đường đi, hai người không nói gì.
Hồi lâu sau, Mộc Tuyết Linh đột nhiên nói: "Hình như ngươi không quá thất vọng?"
Lâm Nhất kinh ngạc nhìn Mộc Tuyết Linh, hắn tưởng đối phương chắng quan tâm gì đến chuyện này, Mộc Tuyết Linh luôn đứng trên cao, dù đi sóng vai, cũng có cảm giác cách biệt rất xa.
Nàng ta đột nhiên nói, khiến Lâm Nhất nhất thời ngẩn người.
"Tất nhiên là thất vọng, ta vẫn ôm kỳ vọng rất lớn với dòng dõi Thương Long, nếu không cũng chẳng lặn lội ngàn dặm đến thành Thánh Thiên Vực, đắm chìm trong âm luật lâu đến vậy."
Lâm Nhất thản nhiên nói.
Trước đo han thu hoạch rat nhiều ở chiến trường Hoang Cổ, tuy Long Mạch bị tổn thương không thể tu luyện, nhưng nếu dùng thời gian đó để lĩnh ngộ kiếm đạo.
Chắc bây giờ Thiên Khung Kiếm Ý đã đại thành rồi, tất nhiên thành tựu về âm luật thì chắc chắn không thể sánh bằng hiện tại.
Mộc Tuyết Linh lặng lẽ nhìn Lâm Nhất, những lời này khiến nàng ta không vui, từ tận sâu bên trong đối phương đã cảm thấy mình là kiếm khách, học âm luật chỉ là bất đắc dĩ.
"Học âm luật khiến ngươi uất ức à?" Mộc Tuyết Linh nói.
Lâm Nhất nhận ra có gì đó không ổn, nói: "Không uất ức, chẳng có gì gọi là uất ức cả. Lần này thu hoạch đã rất lớn rồi, hai quả Tam Sinh, ở nơi khác không thể tìm được bảo vật như vậy."
"Thật ra ngươi không cần quá sợ hãi Đế quốc Thần Long, Đế quốc Thần Long rất mạnh, nhưng kẻ thù cũng rất nhiều. Năm đó bóng tối bị trấn áp giờ có dấu hiệu phục sinh, Huyết Nguyệt Thần Giáo càng là tro tàn lại cháy, ngoài ra bốn phương đông tây nam bắc đều có kẻ địch mạnh, năm nào cũng có chiến tranh, nhiều lúc Nữ Đế Thần Long còn phải tự mình ra tay!"
Lời của Mộc Tuyết Linh khiến Lâm Nhất sững sờ, nàng ta đang an ủi ta sao?
"Hơn nữa, ai cũng nói Dao Quang không thể bước qua được bước đó, chắc chắn phải chết. Nho đau bước qua được thì sao? Đế quốc Thần Long có thể thế nào, nhất định sẽ quay sang lôi kéo Dao Quang. Huống hồ ... "
Mộc Tuyết Linh nhìn về phía trước, đang nói thì dừng bước.
"Huống hồ cái gì?"
Lâm Nhất nói.
Mộc Tuyết Linh thở dài nói: "Huống hồ, chưa chắc Côn Luân không có thay đổi, nếu Thịnh thế giáng lâm, Côn Luân có lẽ sẽ xảy ra thay đổi khó mà tưởng tượng được, phá vỡ cục diện Cửu Đế lập ra ba nghìn năm nay."
Lâm Nhất nghe vậy thì sững sờ, trầm ngâm nói: "Nếu thật sự có ngày đó, cũng chưa chắc đã là chuyện tốt."
“Đúng vậy."