Lạc Thư Di và Lâm Vãn liếc nhìn nhau, trong mắt đều lộ ra vẻ lo lắng.
Lâm Vãn nói: "Muội đi tìm Huyền Nữ điện hạ và Lâm sư đệ, ta ở đây trông chừng."
"Được."
Lạc Thư Di gật đầu, dùng tốc độ nhanh nhất để rời khỏi nơi này.
Trên hồ Song Nguyệt.
Thị nữ tên là Lữ Tranh tiến lên, ả ta rất mạnh, sở trường là đàn tranh.
Ngôn Thiên Thần dùng động tiêu nghênh chiến, có kinh nghiệm từ Diệp Thần và Chương Tù trước đó, y không dám coi thường, thị nữ của Mai Tử Họa.
Tiếng tiêu và tiếng đàn tranh đối kháng, Ngôn Thiên Thần lấy bất biến ứng vạn biến.
Đối phương diễn tấu khúc cổ khí thế hào hùng, Ngôn Thiên Thần cũng chọn khúc cổ khí thế hào hùng, tiếng tiêu của y đậm chất cổ xưa, như thể có người xưa đang ca hát.
Tiếng ca và tiếng tiêu chồng lên nhau, khiến khúc cổ vốn đã khí thế hào hùng trở nên vô cùng dày dặn.
Chỉ trong thời gian một chén trà, đã có thể thấy rõ, Ngôn Thiên Thần chiếm được ưu thế không nhỏ.
Lữ Tranh dựa vào Mai Tuyết Thần Chỉ, gắng gượng chống đỡ, nhưng vẫn không thể xoay chuyển cục diện.
Mọi người lộ rõ vẻ vui mừng, Ngôn Thiên Thần quả thật không đơn giản.
Chẳng trách khi xưa Cung chủ Lang Nha cho rằng, y có thể tranh đấu với Lâm Tiêu.
Đến đây thôi!
Trong mắt Ngôn Thiên Thần thoáng hiện tia sắc bén, y đã đại khái đoán được thực lực của đối phương, lập tức không còn do dự.
Keng keng keng!
Âm tiêu đột ngột thay đổi, tiết tấu hoàn toàn rối loạn, khiến người nghe cảm thấy vô cùng khó chịu. Người xưa trước đấy còn đang ca hát, như biến thành kẻ điên lảm nhảm, càng khiến âm tiêu trở nên quỷ dị khó lường.
Bùm!
Đúng lúc này, Mai Tử Họa đột nhiên ra tay, tiếng sấm vang như sét đánh xuất hiện.
Âm luật của hai người đồng thời dừng lại, Mai Tử Họa thản nhiên nói: “Lùi xuống đi, cô thua rồi."
Lữ Tranh lo sợ bất an nói: "Nô tỳ khiến công tử mất mặt, xin công tử trách phạt.”
Mai Tử Họa khe cười nói: "Có gì phải trách, thua người của Thiên Hương Thần Sơn không mất mặt, loại Ma Âm Cửu U này ta cũng chỉ từng thấy trong sách cổ."
Thiên Hương Thần Sơn?
Mọi người trên hồ Song Nguyệt đổ dồn ánh mắt về phía Ngôn Thiên Thần, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.
Người đời biết nhiều về cung Thiên Hương, nhưng rất ít người hiểu rõ Thiên Hương Thần Sơn.
Đó là một thế lực vô cung thần bí và khiêm tốn, còn bí ẩn hơn cả Lang Nha Thiên Cung, đến nay vẫn chưa ai biết rốt cuộc tọa lạc ở đâu.
"Mắt nhìn của Mai công tử thật tốt." Ngôn Thiên Thần bình tĩnh nói.
Mai Tử Họa không mấy để tâm, mỉm cười nói: "Sư đệ ngươi còn mạnh hơn ngươi sao?"
"Tất nhiên." Ngôn Thiên Thần ngạo nghễ nói.
“Vậy thì cũng thú vị đấy, ngươi không giống người khác, bọn họ không hiểu âm luật, còn ngươi thì hiểu được đôi chút, đáng để ta ra tay rồi."
Mai Tử Họa mặc áo xanh, thản nhiên nói.
Đôi chút?
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!