Lúc này, bị hắt ly rượu còn chưa đủ, còn lên giọng mỉa mai, lúc này sắc mặt Lâm Nhất đã lạnh lùng đến cực điểm.
"Lâm ca ca."
Trong lòng Nguyệt Vi Vi khẽ chấn động, nàng ta đưa tay nắm chặt tay Lâm Nhất, dịu dàng nói.
Lâm Nhất đến đây là vì chuyện của dòng dõi Thương Long, Nguyệt Vi Vi muốn nhắc hắn đừng hành động bốc đồng, tránh để lỡ việc lớn của chính mình.
"Các vị, nể mặt Giang mỗ chút, chuyện hôm nay đến đây thôi được chứ?"
Giang Ánh Thiên ngồi trên ghế chủ tọa cuối cùng cũng không nhìn nổi nữa.
Nếu gã không lên tiếng ngăn cản, chỉ e vài người kia sẽ ra tay ngay tại chỗ, ngày mai yến tiệc Lang Nha cũng không thể tiếp tục.
“Hừ."
Lý Ngọc Hi trừng mắt nhìn Lâm Nhất, đứng dậy phất tay áo rời đi.
Đợi gã đứng dậy, những người khác cũng lần lượt rời khỏi.
"Hôm nay nể mặt thiếu Cung chủ, ta không chấp với ngươi, hy vọng ngày mai ngươi đừng gặp phải ta." Tần Hạo khẽ nói, sau đó dẫn Hoa Hồng Dụ cùng người của Vạn Hoa Cốc rời đi.
"Hình như Vi Vi gây rắc rối cho huynh rồi."
Nguyệt Vi Vi khẽ cười nói.
"Ai gây rắc rối cho ai, còn chưa chắc đâu."
Vẻ mặt Lâm Nhất bình tĩnh, không hề có chút sợ hãi nào.
Thật sự tưởng hắn không phải yêu nghiệt thánh địa thì có thể tùy tiện bắt nạt sao?
Còn nói đừng để gặp phải y, đúng là mạnh miệng thật!
"Thiếu Cung chủ."
Lâm Nhất chuẩn bị roi đi, chợt nho ra điều gì, lập tức nhìn Giang Ánh Thiên nói: "Chuyện hôm nay, cảm ơn rất nhiều."
Tuy hắn không sợ mấy người kia, nhưng Giang Ánh Thiên đã lên tiếng, lễ nghi nên trả lời.
Ai đúng ai sai, hắn vẫn phân rõ được.
Giang Ánh Thiên mỉm cười, nói: "Lâm huynh là người sống có tình cảm, đừng nghĩ ngợi nhiều, trong Lang Nha Thiên Cung không ai có thể động đến ngươi đâu, cha ta rất tán thưởng ngươi."
Ồ?
Trong lòng Lâm Nhất khẽ động, Cung chủ Lang Nha đã chú ý đến hắn sao?
Đây đúng là chuyện tốt, có thể thấy rõ đối phương không hề xem trọng xuất thân, mà chỉ xem trọng âm luật.
Rất yêu mến những thiên tài âm luật, nếu có thể thiết lập chút quan hệ.
Dù đối phương có phải dòng dõi Thương Long hay không, thì với bản thân hắn, cũng đều là chuyện tốt.
“Vinh hạnh."
Lâm Nhất mỉm cười, đứng dậy cùng Nguyệt Vi Vi rời đi.
Đại sư huynh Ngôn Thiên Thần ở thêm chút rồi cũng cáo từ rời đi, những người khác do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn quyết định ở đây.
Dù sao rượu ngon trong yến tiệc vẫn chưa uống hết mà!
"Lâm ca ca, huynh hơi nóng nảy rồi." Nguyệt Vi Vi mỉm cười nhìn Lâm Nhất.
Lâm Nhất nhìn nàng ta nói: "Không phải ta nóng nảy, ta chỉ không muốn để cảnh tượng của thiên lộ lặp lại, khi ấy để muội chịu bao ấm ức, đến Côn Luân rồi, cứ đứng phía sau ta là được."
Thiên lộ!
Tim Nguyệt Vi Vi khẽ run lên, khi đó quả thực là chín chết một sống, là hiểm cảnh lớn nhất trong đời từ khi nàng ta sinh ra.
“Lâm ca ca, trời vẫn còn sớm, chúng ta đi tìm cây Tam Sinh đi."
Nguyệt Vi Vi không nghĩ nữa, mỉm cười nhẹ nhàng nói.
"Được."
Lâm Nhất gật đầu.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!