“Hà hà, nếu huynh thấy vừa ý, sau này bảo cung Thiên Hương sắp xếp cho gặp mặt, nghe nói cô gái này có vũ nghệ kinh người." Bạch Vân Phi của lầu Phi Tuyết ngồi bên cạnh khẽ cười nói.
“Hừm."
Lý Ngọc Hi chỉ cười, không khẳng định cũng không phủ nhận.
Trên đài Lang Nha, Lâm Nhất tùy tiện tìm chỗ ngồi xuống, Nguyệt Vi Vi theo sát phía sau, lặng lẽ đứng bên cạnh.
Ngoài tường có vạn cảnh đẹp, dường như nàng ta chẳng quan tâm đến thứ gì, chỉ để ý đến người bên cạnh mình.
"Muội thích nghe đàn, hay tiêu? Thứ khác cũng được." Lâm Nhất nhìn Nguyệt Vi Vi hỏi.
"Ta à?"
Ban đầu Nguyệt Vi Vi muốn nói, cái gì của Lâm ca ca cũng thích, nhưng vừa định nói thì nhớ ra điều gì đó, khẽ cười nói: "Đàn đi."
"Được!"
Lâm Nhất như không co ai ben cạnh, cứ nhu thể không coi đam thiên tài trên đài ra gì.
Thái độ như thế lập tức khiến nhiều người chú ý, tên này đúng là còn ngông cuồng hơn cả Địch Thu, ít ra Địch Thu còn biết giả vờ, tên này ngay cả giả vờ cũng ười.
Phớt lờ hết mọi người trên đài?
Đàn hay tiêu?
Ngươi tưởng đài Lang Nha là sân sau nhà ngươi chắc?
"Tên này đúng là quá ngông cuồng!"
"Quả nhiên giống hệt trong lời đồn, tham gia yến tiệc Lang Nha mà cũng dám cao ngạo như vậy."
"Cho rằng hơn chín mươi người khác không tồn tại à? Lát nữa cùng ra tay giết chết tên khốn này!"
Xung quanh đài Lang Nha, mọi người lập tức thấy khó chịu, thật sự quá ngạo mạn rồi.
Tất nhiên, quan trọng nhất vẫn là vì ghen ty!
Vừa rồi Nguyệt Vi Vi khẽ cười, xinh đẹp không ai sánh bằng, nụ cười khuynh thành, nhưng nụ cười ấy chỉ dành riêng cho Lâm Nhất.
"Không thể bớt lo một chút sao ... "
Người của cung Thiên Hương, khóe miệng Lâm Vãn và Lạc Thư Di co giật, hai nàng ta cũng không nhịn được, sao cứ thích gay thù chuốc oan như vậy.
Hai người họ là lo cho Lâm Nhất, sợ hắn bị vây đánh tập thể.
Ngôn Thiên Thần mỉm cười nói: “Cây cao trong rừng gió sẽ quật ngã, người xuất sắc như Lâm sư đệ, muốn khiêm tốn cũng khó, huống hồ đệ ấy lên đài cùng với sư muội, thì càng không thể khiêm tốn được."
“Đại sư huynh, sao huynh cũng bênh hắn."
Lạc Thư Di ngẩng đầu, không hài lòng nói: "Huynh nên khuyên hắn mới phải."
Ngôn Thiên Thần mỉm cười, lần đầu gặp tên kia đã chọc y tức đến phát điên, muốn khuyên thì đúng là chuyện lạ.
Nhưng muốn vây đánh hắn?
Khóe môi Ngôn Thiên Thần cong lên, e là hơi khó đấy.
Khi mọi người đã tập hợp đủ, trận chiến trên đài lập tức bùng nổ.
Âm!
Trong chớp mắt, chín mươi tám người còn lại như có sự ăn ý, đồng loạt phát ra các loại âm phù. Ùn ùn đánh về phía Lâm Nhất, dị tượng do âm luật diễn hóa ra cực kỳ đáng sợ, có đao kiếm, có gió tuyết, có sấm sét ... Đủ loại không thiếu thứ gì.
Sắc mặt Nguyệt Vi Vi khẽ thay đổi, lập tức trở nên lạnh lùng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!