Trong sơn cốc, sao rơi lác đác, thác nước bắn tung toé.
Lâm Nhất đi theo sau Mộc Tuyết Linh, ngẩng đầu nhìn, Mộc Tuyết Linh mặc chiếc áo dài trắng tinh, dáng người thướt tha, ánh sao rơi xuống người nàng ta như phủ lên lớp lụa mỏng tinh khiết.
"Thánh trưởng lão, trưởng lão biết kiếm tâm sao?"
Lâm Nhất không nhịn được hỏi.
“Không biết, trong sách có nói, ta có đọc chút nên hiểu sơ sơ. Vừa nãy chỉ mô phỏng vài thủ pháp của kiếm tâm, so với kiếm tâm thực sự thì còn kém xa."
Mộc Tuyết Linh không quay đầu, tiếp tục nói: "Thật ra ngươi đã chạm tới chút da lông của kiếm tâm rồi."
"Thật hay giả vậy, sao ta không biết?"
Lâm Nhất bật cười.
"Còn nhiều thứ ngươi chưa biết lắm." Mộc Tuyết Linh vẫn giữ vẻ mặt không vui không buồn, nhưng khiến Lâm Nhất không nói được lời nào.
Nàng ta tiếp tục nói: "Kiếm tâm rất khó nắm bắt, nắm giữ Thiên Khung Kiếm Ý chỉ là nền tảng, không ít người có Thiên Khung Kiếm Ý nhưng chưa chắc có thể nắm được kiếm tâm. Rất nhiều Thánh Giả cũng dùng kiếm, cũng nắm giữ kiếm ý, nhưng nếu không ngưng tụ được kiếm tâm thì sẽ không được gọi là Kiếm Thánh."
“Chỉ có người nắm được kiếm tâm, mới được gọi là kiếm khách thực sự, mới có tư cách tu luyện Huỳnh Hỏa Thần Kiếm này. Cho dù sư tôn của ngươi không tiện dạy ngươi, chắc chắn cũng đã có sắp xếp, nếu không sẽ không để ngươi tu luyện Huỳnh Hỏa Thần Kiếm. Kiếm pháp này mà tu luyện bừa bãi, rất dễ tẩu hỏa nhập ma, thậm chí thiên phú càng cao, càng dễ xảy ra chuyện."
Lâm Nhất đi phía sau kinh ngạc nói: "Thánh trưởng lão, sao trưởng lão biết?"
Thật là khó tin!
Sư tôn đúng là có dặn dò, bảo hắn đến Thiên Đạo Tông, để đại sư huynh tiếp tục chỉ dạy hắn tu luyện kiếm đạo.
"Không có gì đáng ngạc nhiên cả, chỉ là bổn Thánh đọc nhiều sách hơn chút thôi." Mộc Tuyết Linh bình tĩnh nói, sau đó dừng bước, trầm ngâm nói: "Đưa tay cho ta."
Lâm Nhất khẽ gật đầu, đưa tay ra.
Vút!
Mộc Tuyết Linh nắm tay Lâm Nhất, rồi nhảy lên không trung, giữa không trung Lâm Nhất cảm thấy mơ hồ, dường như xuyên qua lớp màn chắn nào đó.
Đợi đến khi tầm nhìn hồi phục, đã rơi xuống cánh đồng tuyết.
Linh khí nơi này dồi dào, so với đỉnh núi tuyết mà Nguyệt Vi Vi từng ở còn đậm đặc hơn, Lâm Nhất hít thật sâu ... Lạnh đến mức run lên mấy lần.
Lạnh quá!
"Nơi đây là bí cảnh Thủy Hàn, thuộc tính linh khí tương đối đơn độc, ít bị ngoại giới quấy nhiễu, rất thích hợp để tu luyện kiếm tâm, ta rất thích nơi này." Mộc Tuyết Linh tùy ý tìm chỗ ngồi xuống, nhìn Lâm Nhất nói.
"Thánh trưởng lão, kiếm tâm là gì?"
Lâm Nhất hỏi.
“Rất khó để dùng lời diễn tả, ngươi qua đây."
Đợi Lâm Nhất tiến đen gần, Mộc Tuyết Linh đưa tay điểm lên mi tâm của Lâm Nhất.
Âm!
Ngay khoảnh khắc đầu ngón tay lạnh lẽo trắng mịn chạm vào mi tâm Lâm Nhất, tầm nhìn của hắn lập tức trở nên tối đen, ngũ quan đều bị phong tỏa.
Không nhìn thấy, không nghe thấy, không ngửi thấy, cũng không cảm nhận được sự tồn tại của vạn vật.
Cả thế giới chìm trong bóng tối, nhưng trái tim bừng sáng, và ngay khoảnh khắc trái tim sáng lên, thế giới này trở nên vô cùng rõ ràng.
Lâm Nhất "nhìn thấy" tất cả mọi thứ trong phạm vi mười dặm, "nhìn thấy” từng mảnh băng vụn trên tuyết nguyên, "nhìn thấy" cỏ dại cứng cỏi mọc lên giữa tuyết trắng, "nhìn thấy" Mộc Tuyết Linh đang ngồi trước mặt.
Đẹp quá!
Lúc này Lâm Nhất mới nhận ra, Mộc Tuyết Linh mà ngày thường hắn nhìn thấy, dường như không phải là Mộc Tuyết Linh chân thật.
Khuôn mặt của hai hình ảnh không khác nhau là mấy, nhưng Mộc Tuyết Linh trước mắt đẹp đến mức khiến người ta kinh ngạc, ngũ quan hoàn mỹ không chút tỳ vết, làn da trắng mịn như tuyết, cả khuôn mặt như tỏa ra khí chất thần tiên tuyệt thế
Không nhiễm chút khí tức phàm tục nào, tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể theo gió mà đi, chỉ cần không để ý chút là thành tiên rồi.
Bốp!
Đúng lúc Lâm Nhất đang đắm chìm trong vẻ đẹp tuyệt thế của Mộc Tuyết Linh, luồng sức mạnh cường đại truyền đến, cả người bị bắn văng ra ngoài.
Sau khi rơi xuống đất, tầm nhìn trở về như bình thường, ngẩng đầu nhìn Mộc Tuyết Linh, vẫn là mỹ nhân như ngọc, nhưng đã không còn vẻ đẹp kinh động như vừa rồi.
"Đừng nhìn ta."
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!