Nơi này là không gian độc lập, là tòa đại điện vô cùng rộng rãi, cuối đại điện có tế đàn cổ xưa.
Trong tế đàn đang bốc cháy ngọn lửa hừng hực, giữa ngọn lửa rực cháy ấy, lơ lửng bức tranh cổ.
Ngọn lửa có màu vàng, tỏa ra ánh sáng chói lóa, những tia lửa nhảy múa như có sinh mệnh. Cả đại điện tràn ngập thánh uy gào thét tuôn ra từ ánh lửa, Lâm Nhất bất ngờ đối mặt, suýt chút nữa đã bị đánh bay ra ngoài.
Roat!
Đúng lúc then chốt, Mộc Tuyết Linh đã giải phóng ra uy thế bán Thánh của mình, mới có thể triệt tiêu được áp lực này.
Nhưng so với Thánh Hỏa màu vàng, điều khiến Lâm Nhất chấn động hơn chính là bức tranh trong ngọn lửa, không biết bức tranh ấy được làm từ chất liệu gì. Cháy trong Thánh Hỏa suốt thời gian dài như vậy mà hoàn toàn không bị tổn hại, ngược lại càng phát ra ánh sáng vàng rực rỡ, thần thánh và trang nghiêm.
"Đây là Kim Ô Thánh Hỏa, trong tế đàn có trận pháp mặt trời, có thể giữ cho ngọn lửa này vạn năm không tắt, liên tục không ngừng. Bề mặt tế đàn hoàn toàn được tưới bằng thánh huyết Kim Ô, đến nay đã tồn tại cả vạn năm, được xem là một trong những bí mật lớn nhất của cung Thiên Hương."
"Thế còn bức tranh kia thì sao?"
Lâm Nhất hỏi.
Mộc Tuyết Linh khẽ nói: "Bức tranh chính là mục đích đưa ngươi đến đây, tu vi lực tinh thần của ngươi còn quá yếu, hiện tại dù đã nắm được âm Thánh Hiền, nhưng lực tinh thần của ngươi vẫn chưa thể phát huy được uy lực của âm Thánh Hiền."
“Ví dụ, ngươi nắm được Thiên Khung Kiếm Ý, nhưng tu vi chỉ mới cảnh giới Tinh Quân, liệu có thể phát huy được uy lực của Thiên Khung Kiếm Ý không?”
Sắc mặt Lâm Nhất hơi ngẩn ra, luôn cảm thấy Mộc Tuyết Linh đang ám chỉ điều gì đó.
Nhưng sắc mặt đối phương bình tĩnh, ánh mắt vẫn luôn đặt trên tế đàn Kim Ô, hoàn toàn không có ý nhìn về phía hắn.
Lâm Nhất trầm ngâm nói: "Dù là cảnh giới Thần Đan cũng chưa chắc phát huy được uy lực của Thiên Khung Kiếm Ý, thậm chí cảnh giới Long Mạch cũng khá là miễn cưỡng."
"Thật vậy sao?"
Mộc Tuyết Linh quay đầu nhìn hắn, khiến Lâm Nhất bị ánh nhìn đó làm cho có chút chột dạ.
"Nhưng thế gian này luôn có những kỳ tài, có thể ở cảnh giới Long Mạch đã nắm được Thiên Khung Kiếm Ý.” Mộc Tuyết Linh nói: "Cũng có thể ở cảnh giới Thánh Huyền Sư cấp năm đã nắm được âm Thánh Hiền ... "
"Thánh trưởng lão đang nói ai vậy?"
Lâm Nhất chớp mắt cười nói: "Lực tinh thần hiện tại của ta cũng đã đạt đến cảnh giới Thánh Huyền Sư cấp bảy rồi."
“Cấp bảy còn kém xa lắm, Thánh Huyền Sư tổng cộng có mười ba cấp, nếu ngươi muốn có biểu hiện gì đó tại đại hội Lang Nha, ít nhất cũng phải đạt đến cấp chín mới được ... "
Mộc Tuyết Linh tiếp tục nói: "Còn về âm Thánh Hiền, cũng phải đến âm Đại Thánh mới được, hiện tại ngươi chỉ tạm coi là có tư cách bước vào thôi."
Trong lòng Lâm Nhất chấn động, đột nhiên nói: "Đại hội Lang Nha đáng sợ vậy sao?"
"Bổn Thánh lừa ngươi chắc?"
Mộc Tuyết Linh thản nhiên nói: "Trình độ âm luật nửa vời của ngươi chỉ lừa được người ngoài, gặp phải cao thủ thực sự, căn bản ngươi không có chút lực phản kháng nào."
"Thế nào gọi là cao thủ thực sự?" Lâm Nhất nói: "Chẳng phải những người trong yến hội Tây Viên đều là cao thủ sao?"
“Nếu những người đó thật sự là cao thủ, thì tại sao không vào được ba nhạc phường lớn kia, mà phải dựa dẫm Phong Duyên Quân?" Mộc Tuyết Linh thản nhiên nói: "Còn về cao thủ thực sự, chẳng phải bên cạnh ngươi có một người sao?”
Ánh mắt Lâm Nhất đảo qua, nhìn về phía Nguyệt Vi Vi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!