Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Độc Tôn Truyền Kỳ ( Kiếm Thần Yêu Nghiệt) - Lâm Nhất

Kho vũ khí của Thiên Hương, là cấm địa trong cấm địa của cung Thiên Hương.

Lâm Nhất nhìn Mộc Tuyết Linh đang mở kho vũ khí Thiên Hương, quay sang hỏi Nguyệt Vi Vi đứng bên cạnh: "Đây là nơi nào?"

"Cung Thiên Hương cất giữ nhạc khí thượng cổ và phổ cổ, ngoài ra còn có rất nhiều thần văn cổ xưa, xem như là tài sản của cung Thiên Hương, chắc sư tỷ định bồi dưỡng huynh rồi, Lâm ca ca."

Nguyệt Vi Vi nheo mắt cười nói.

“Hai người đang nói gì vậy?" Mộc Tuyết Linh quay đầu thấy.

Nguyệt Vi Vi không cười nữa, đứng nghiêm chỉnh, Mộc Tuyết Linh nhìn nàng ta nói: "Muội ra ngoài trước đi, ta dẫn riêng hắn vào."

“Không chịu đâu, sư tỷ, dẫn ta vào xem với đi mà." Nguyệt Vi Vi làm nũng nói.

Mộc Tuyết Linh không làm gì được nàng ta, nói: "Vào đi."

Cửa kho vũ khí mở ra, hai người đi theo Mộc Tuyết Linh, phát hiện bên trong có rất nhiều bia cổ được điêu khắc bằng ngọc thạch đứng sừng sững.

Trên bia cổ khắc đầy những đường vân dày đặc, nhìn qua thì rối loạn không có quy tắc, nhưng thực ra đều có dấu vết để lần theo.

Mỗi đường vân đều là thánh văn cổ xưa, ánh sáng lưu chuyển bốn phía, đầy phong vị cổ kính. Lờ mờ có thể thấy sự sắc bén hiện ra, bên tai như vang lên âm thanh cổ xưa rắn rỏi.

“Những bia cổ này đều được chế tác từ ngọc thạch, các đường vân bên trong chính là bản nhạc, phần lớn khúc cổ đều đã bị thiếu hụt. Chỉ có thể dùng thánh văn để mô phỏng âm luật, khắc lên bia cổ để bảo tồn."

Mộc Tuyết Linh vừa đi vừa nói: "Ngoài phổ nhạc ra, còn có vài phương pháp tu luyện lực tinh thần."

Ba người bước vào tầng tiếp theo.

Tầng này mới thực sự là kho vũ khí, trong đại điện không bày nhiều nhạc khí, mỗi món nhạc khí đều lơ lửng giữa không trung, tỏa ra ánh sáng màu trắng.

Ngoài những nhạc cụ thường thấy như đàn, tiêu, trống, sắt, tỳ bà, tranh ra, còn có rất nhiều nhạc khí hiếm gặp, hình dáng kỳ lạ cổ quái, không biết phải bắt đầu từ đâu.

Mộc Tuyết Linh vô cùng am hiểu về những thứ này, giải thích cho Lâm Nhất, thỉnh thoảng còn tự mình thổi hoặc gảy đàn.

Mỗi loại nhạc cụ đều có đặc tính khác nhau, cùng là khúc cổ, nhưng khi diễn tấu bằng các nhạc cụ khác nhau thì uy lực cũng sẽ có sự chênh lệch rõ ràng.

Không chỉ là sự khác biệt về mức độ uy lực, mà còn liên quan đến sự thay đổi về ý cảnh.

Ví dụ như khuc Nhật Nguyệt của Lâm Nhất, nếu dùng đàn Phong Lôi để diễn tấu thì rất khó đạt được hiệu quả như khi dùng tiêu Tử Ngọc Thần Trúc để thổi ra hết uy thế Hạo Nhật.

Mắt Lâm Nhất bỗng sáng lên, nhìn thấy nhạc cụ trông khá quen mắt.

Nhưng nhất thời không thể nhớ ra, nó rất cũ, bề ngoài không có ánh sáng, so với những nhạc cụ thánh văn cổ xưa khác thì trông mộc mạc, thậm chí quá bình thường.

Bên dưới là ống đàn, giữa ống đàn gắn cần đàn, phía trên cùng là trục điều chỉnh âm thanh.

Phía dưới ống đàn còn có bệ đỡ đàn, nhưng nó trơ trọi không có dây đàn, Lâm Nhất nhìn thấy quen mắt nhưng nghĩ mai cung không nho ra đo la nhạc cụ gì

“Đây là đàn hề, được mài giũa từ thần mộc Phù Tang, bên trong ống đàn khắc thần văn bằng thần huyết Kim Ô, chỉ xét riêng giá trị vật liệu thôi, thì các nhạc cụ khác cộng vào cũng chưa chắc sánh bằng đàn hề này. Thần mộc Phù Tang là thứ vô cùng hiếm có."

Mộc Tuyết Linh nhắc đến đàn hề này, trên mặt lộ vẻ tiếc nuối, thở dài nói: “Đáng tiếc là bị hư hại quá nghiêm trọng, hơn nữa kỹ thuật chơi đàn hề đã thất truyền, còn bản nhạc thì không hề tồn tại."

Nguyệt Vi Vi nói: "Sư tỷ, hình như nó không có dây đàn."

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!