Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Độc Tôn Truyền Kỳ ( Kiếm Thần Yêu Nghiệt) - Lâm Nhất

Hắn nói không lớn, nhưng âm thanh vào tai mọi người lại chói gắt vô cùng, từng gương mặt bắt đầu nóng rát.

Ai dám xuất chiến?

Ai dám?

So võ đạo tu vi thì Hoàng Huyền Dịch - kẻ kiêu hùng bậc nhất của Thánh địa đã bị đánh bại, đôi mắt lại bị phế lần nữa. So âm luật - ba đại nhạc sư liên thủ cũng thảm bại dưới tay Lâm Nhất.

Người có mặt thì nhiều, nhưng ai dám nói mình mạnh hơn mấy người đó?

Im lặng!

Cả yến tiệc Tây Viên rộng lớn, không một ai dám nhìn thẳng vào mắt Lâm Nhất, sự im lặng như chết chóc phủ xuống. Những kẻ từng nhục mạ Lâm Nhất trước đó mặt mày đều nóng ran.

Phong Duyên Quân ngồi ở vị trí chủ tọa, nâng chén rượu, sắc mặt đen kịt lại.

Chuyện hôm nay, có lẽ là nỗi nhục lớn nhất kể từ khi gã thành danh.

Khoé môi Lâm Nhất nhếch lên nụ cười, hắn nhìn sang Phong Duyên Quân: "Yến tiệc Tây Viên hôm nay, ta bất đắc dĩ mới phải ra tay. Nếu có làm phiền, xin Phong Duyên Quân lượng thứ. Nhưng cũng không hẳn toàn điều tệ, ít nhất chư vị đỡ phải uổng công chạy đến cung Thiên Hương. Cáo từ!"

Âm!

Tay cầm chén rượu của Phong Duyên Quân nện thẳng xuống bàn, khiến ai nấy giật thót mình.

Liễu Trần Phong muốn tự mình ra tay rồi?

Nghe cũng không phải là không ổn. Phong Duyên Quân dù tu vi đã đạt Long mạch tầng chín, nhưng tuổi chỉ tầm ba mươi tư, ba mươi lăm. Gã có lẽ chỉ lớn hơn Lâm Nhất vài tuổi, song vẫn miễn cưỡng coi là cùng thế hệ.

"Muốn đến thì đến, muốn đi lại đi. Ngươi coi phủ Liễu Thánh của ta là vườn rau à?" Phong Duyên Quân nhìn chẳm chằm Lâm Nhất, điềm nhiên nói, sắc mặt vô cùng khó coi.

Nhưng trong lời nói lại không nghe ra cảm xuc vui hay gian, chỉ toat ra một vẻ uy nghi khiến người ta bất giác run sợ.

"Phong Duyên Quân muốn đấu với ta một trận?", mắt Lâm Nhất loé sáng, khẽ nói: "Cũng không phải không được. Ta đã nói rồi, chỉ cần là đồng bối thì đều có thể đấu một trận với ta".

"Hà".

Phong Duyên Quân khẽ cười: "Ta - kẻ một chân đã bước vào cảnh giới Vương, thắng ngươi thì được ích gì? Ngược lại là ngươi chỉ cần trụ nổi mười chiêu dưới tay ta cũng đủ để ngươi ra ngoài khoác lác rồi".

Những người ở yến tiệc Tây Viên âm thầm gật đầu, ý tứ của Phong Duyên Quân rất rõ: ngươi không xứng.

Mắt Lâm Nhất hơi nheo lại, cười đáp: "Không thử thì sao biết. Biết đâu ta lại may mắn thắng được ngươi?"

Phong Duyên Quân nhạt giọng: "Đừng khích ta, ta sẽ không ra tay với ngươi. Đợi bao giờ ngươi leo lên một trăm hạng đầu bảng Long hẵng nói, bằng không ngươi thậm chí không có tư cách để ta liếc nhìn".

Âm!

Nói đoạn, gã vụt đứng dậy, khí thế như ngọn núi lớn dâng lên.

Khí thế khủng khiếp của Long mạch tầng chín như dãy núi dựng đứng ập xuống, ép người ta đến khó thở.

"Thiếu niên ngông cuồng, ta không buồn chấp. Đệ đệ bất tài của ta thua thảm trong tay ngươi như vậy, ta còn không thèm quản. Nhưng ngươi phế hai mắt Hoàng Huyền Dịch, thương thế chưa rõ, ngươi cứ thế mà đi thì ta biết ăn nói thế nào với người của Minh Tông?"

Phong Duyên Quân nhạt giọng: "Vậy đành mời tiểu hữu lưu lại phủ Liễu Thánh ít ngày, đợi người của Minh Tông và cung Thiên Hương đến rồi bàn xem chuyện này giải quyết thế nào".

Lâm Nhất cười: "Nếu ta cứ muốn đi thì sao?"

"Ngươi đi nổi à?"

Phong Duyên Quan khe nhếch moi: "Ngưoi thử bước một bước xem !! "

Âm!

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!