Các vị khách tại yến tiệc Tây Viên đồng loạt kinh hô.
"Cha, e là tên Lâm Nhất này sắp chết rồi!" Trên mặt Khương Phong lộ rõ vẻ vui mừng, nói với Khương Du.
Khương Du cười nham hiểm nói: "Ta đã nói sớm muộn gì thẳng nhãi này cũng gặp họa, một mình dự tiệc còn dám ngông cuồng như thế, tự tìm đường chết, lần này xem ai có thể cứu hắn."
Lam Hồng Diễm độc ác nói: "Cứ thế mà đánh chết thì quá nhẹ cho hắn rồi, con chó ghê tởm này phải bị tra tấn, cái tát ngày đó phải trả từng cái."
"Đừng vội, chắc chắn Hoàng Huyền Dịch sẽ không để hắn chết dễ dàng như vậy." Hứa Đông Phi bình tĩnh nói.
Phong Duyên Quân lắc lắc chén rượu, trên mặt lộ vẻ ôn hòa, mỉm cười nhìn cảnh tượng trước mặt mà không mở miệng ngăn cản.
“Lâm Tiêu, quỳ xuống cầu xin ta đi!”
Hoàng Huyền Dịch đưa tay đẩy ra phía trước, vị thần trên bệ thần giơ chưởng, lao về phía Lâm Nhất.
Âm
Nơi chưởng mang đi qua, các hoa văn trận pháp trên mặt đất không thể chịu nổi nữa, liên tục xuất hiện vô số vết nứt.
Sát khí đó, vô cùng sắc bén.
Sau khi tên này thăng cấp Long Mạch, quả thật đã mạnh lên không ít, trong lòng Lâm Nhất thầm thở dài, không trả chút giá thì đúng là không khống chế được gã
Thần Tiêu diệt vạn vật, U Minh Chưởng Long Hoàng!
Lâm Nhất không thể sử dụng Thần Tiêu Kiếm Quyết, chỉ đành triệu hồi Kiếm điển Long Hoàng Diệt Thế, gọi ma đỉnh đang chìm trong biển Long Nguyên ra.
Khoảnh khắc ma đỉnh lao ra, khí thế trên người Lâm Nhất tăng vọt, đạt đến mức độ đáng sợ có thể sánh ngang Long Mạch tầng tám.
Sát khí ngút trời từ đỉnh Long Hoàng hội tụ trong hai mắt Lâm Nhất, đôi mắt hắn lập tức biến thành vực sâu đầy màu máu.
Lâm Nhất vỗ mạnh tay phải, rắc rắc rắc rắc, vị thần đang lao xuống giống như lòng bàn tay bị đánh vỡ, sau đó cánh tay liên tục nứt ra, chỉ trong chớp mắt cái gọi là thần linh đã vỡ thành muôn ngàn mảnh vụn.
Ầm
Bàn tay Lâm Nhất chạm vào bệ thần Nhật Nguyệt đó.
"Sao có thể như vậy được!"
Hoàng Huyền Dịch kinh ngạc nhìn Lâm Nhất, không thể tưởng tượng làm sao đối phương có thể đạt tới bước này, dùng thân thể bằng máu thịt thuần túy mà hóa giải sát chiêu của gã.
"Đại Nhật Huyền Không!"
Lâm Nhất nhảy vọt lên, ánh sáng vàng trên người bốc cháy thành ngọn lửa, hắn tựa như mặt trời mọc từ mặt đất, bình minh phá tan màn đêm, ánh sáng vàng rải ra như mưa sương.
Rắc!
Bệ thần Nhật Nguyệt trong tay Hoàng Huyền Dịch lập tức nổ tung, bị đánh bay ra ngoài.
"Kim Ô tung cánh!"
Lâm Nhất không cho ga cơ hội đứng dậy, bước đi giữa hư không, sau lưng lập tức ngưng tụ ra dị tượng Kim Ô vô cùng lớn.
Hắn lao người xuống, vừa đưa tay ra đã muốn tóm lấy cổ Hoàng Huyền Dịch.
Hoàng Huyền Dịch vội vàng lùi về sau, trong lòng vô cùng hoảng hốt, dốc toàn bộ bản lĩnh, cả trục tranh Tinh Tượng thuộc về gã cũng được triệu hồi.
Nhưng đúng lúc này, Kim Ô sau lưng Lâm Nhất đột ngột dang rộng đôi cánh, trong chớp mắt bóng tối khổng lồ phủ xuống, thế lực cuồn cuộn, hùng vĩ và cổ xưʼa.
Hoàng Huyền Dịch không thế động đậy, trong chớp mắt Lâm Nhất đã nắm cổ
gã.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!