Gặp nhau mỉm cười trên đường biển, gió và trăng trên nhân gian tựa như bụi trần.
Lúc đầu, trong lòng Lâm Nhất vẫn có chút dè chừng và lo lắng, sợ rằng Nguyệt Vi Vi sẽ nhận ra mình, rồi từ đó gây phiền phức cho nàng ta và cả cung Thiên Hương.
Thế nhưng sau nụ cười đầy ăn ý đó, Lâm Nhất chỉ có thể âm thầm cười khổ, e rằng Nguyệt Vi Vi đã sớm nhận ra hắn rồi.
Đến cả An Luu Yên chỉ trong một anh nhìn con co thể nhìn thau, thì làm sao Nguyệt Vi Vi không nhận ra sự thay đổi này, gương mặt có thể thay đổi, nhưng tình cảm dành cho người thân thiết thì dù thế nào cũng không thể thay đổi.
Huống hồ, đây cũng không phải là lần đầu tiên hắn gặp Nguyệt Vi Vi.
Thời gian qua, Lâm Nhất thường xuyên gảy khúc Nghê Thường Vũ Y trên núi tuyết, rất khó để đảm bảo đối phương chưa từng nhìn thấy.
Neu truoc day chi la suy doan, thi nu cuoi nay, xem nhu đa hoan toan xac nhận.
Thế nhưng Nguyệt Vi Vi không vạch trần, hiển nhiên nàng ta đã sớm hiểu rõ tình cảnh của Lâm Nhất, như vậy là đủ rồi, trong lòng đôi bên đều hiểu là được.
Vút!
Trong đám đông, Nguyệt Vi Vi mỉm cười với Lâm Nhất, rồi lặng lẽ lui xuống, đợi đến khi Lâm Nhất nhìn kỹ thì đã không thấy bóng dáng đâu nữa.
Trong lòng Lâm Nhất chợt thót lên, theo bản nang muốn đuổi theo.
Bịch!
Nhưng vừa mới nhảy xuống bệ đá, tay chân hắn mềm nhũn, lập tức ngã quỵ xuống, chỉ cảm thấy toàn thân không có sức lực, đầu nặng chân nhẹ, trời đất quay cuồng
Rượu Vạn Hoa!
Ý thức của Lâm Nhất dần trở nên mơ hồ, rượu này quả thực quá mạnh.
Ngay khi các đệ tử Thiên Hương định vây quanh, có bóng người từ trên trời đáp xuống, khẽ vung tay, lập tức ngăn cách đám đông không đếm xuể.
Vèo!
Bóng người chớp nhoáng, người đó đưa hắn rời đi.
Lâm Vãn và Lạc Thư Di thấy vậy thì âm thầm thở phào nhẹ nhõm, người đưa Lâm Nhất đi là Mộc Tuyết Linh, đã co Thanh trưởng lão ra tay thì chắc Lâm công tử sẽ không sao.
Vút vút vút!
Trong lúc gió rít như sấm sét, mãi đến khi đến núi tuyết Thiên Hương, Mộc Tuyết Linh ném thẳng Lâm Nhất xuống núi tuyết.
Cái lạnh thấu xương trong núi tuyết, cộng thêm cú ném mạnh này, cuối cùng cũng khiến Lâm Nhất tỉnh táo hơn chút, chỉ là khi ngẩng đầu nhìn Mộc Tuyết Linh thì tầm nhìn vẫn còn mơ hồ.
Bóng dáng của Mộc Tuyết Linh chập chờn, lúc thì hai bóng, lúc thì ba bóng, hắn cố gắng đứng dậy nhưng không thành công.
Vù vù!
Cùng lúc đó, cơ thể bắt đầu đau rát như bị thiêu đốt, men rượu Vạn Hoa hoàn toàn bộc phát.
Trong co the Lam Nhat nhu co ngon lua dang chay, ngon lua ay nhu tich tu cả ngàn năm, lúc này bùng nổ, chạy loạn khắp người không có chỗ phát tiết.
Ban đầu Mộc Tuyết Linh không để ý, nhưng khi thấy vậy thì hơi nhíu mày, trong lòng dâng lên chút nghi ngờ.
Nàng ta đưa tay ra bắt lấy cổ tay Lâm Nhất, luồng quy tắc Thánh Đạo lặng lẽ tiến vào cơ thể han, khi nhìn thấy Long Mạch bị tổn hại của Lâm Nhất thì lập tức bừng tỉnh.
Bốp!
Chỉ thấy nàng ta chưởng vào ngực Lâm Nhất, ánh sáng lạnh trắng tràn vào, ánh sáng lạnh này ẩn chứa quy tắc Thánh Đạo. Với ý lạnh vô cùng bá đạo, trong chớp mắt đã hoàn toàn áp chế ngọn lửa cuồn cuộn trong cơ thể Lâm Nhất.
Lâm Nhất mở mắt ra, gương mặt mơ hồ của Mộc Tuyết Linh dần dần rõ nét, hồi lâu sau mới nhìn thấy rõ ràng.
Lập tức nghi ngờ hỏi: "Ta bị sao vậy?"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!