Cổ Tuấn nhanh tay cất đi, cuời tươi như hoa nói: "Hom đo kính Nguyen Thiên phát hiện ngươi nắm giữ một tinh tượng chí tôn!"
Lúc đầu Lâm Nhất hơi kinh ngạc rồi lại thở phào nhẹ nhõm, nếu chỉ là tinh tượng chí tôn thôi thì vẫn ổn.
"Thẳng quỷ nhà ngươi có tinh tượng chí tôn thật à?" Cổ Tuấn thấy Lâm Nhất không chối thì ngẩn ra, ông ta còn ngạc nhiên hơn cả Lâm Nhất.
Lỗ rồi.
Lâm Nhất nhìn thấy vẻ mặt này của ông ta thì biết rằng ông lão này cũng không chắc chắn.
"Nói ta nghe xem, ngươi thuộc dòng dõi nào vậy, giờ cũng đâu còn nhiều tinh tượng chí tôn còn lưu truyền đâu." Sau khi Cổ Tuấn kinh ngạc xong lại híp mắt hỏi.
"Kính Nguyên Thiên không soi ra sao?"
Lam Nhat hoi ngưoc lại.
"Khụ khụ, dưới kính Nguyên Thiên không thể có hư ảo được, có thể phá âm dương, định lại sơn hà thì sao không soi ra được, lão phu chỉ thuận miệng hỏi thôi." Cổ Tuấn thản nhiên nói.
Lâm Nhất nghĩ thầm, chắc ông lão chỉ đang bịa chuyện thôi.
Tinh tượng chí tôn của hắn vẫn chưa hoàn toàn ngưng tụ, kính Nguyên Thiên không soi ra cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Nếu Mộc Tuyết Linh chỉ biết được mỗi bí mật này thì không cần phải lo lắng gì mấy, thân phận thật sự của hắn quả thật vẫn chưa bị lộ.
Đúng lúc hai người đang tán gẫu, một bóng người từ phía xa nhanh chóng lại gần rồi đáp xuống
Là Lạc Thư Di, thường ngày cô gái này lúc nào cũng có dáng vẻ rất dịu dàng, nhưng hôm nay lại có vẻ cuống cuồng hoảng loạn khác thường.
"Lạc cô nương, có chuyện gì sao?"
Thấy vẻ mặt này của Lạc Thư Di như thế, Lâm Nhất thoáng ngan người hỏi khẽ.
"Có chuyen rồi, ngưoi của cung That Tu đanh toi roi." Lạc Thư Di tho hon hển
nói.
Lâm Nhất thoáng cả kinh, đợi Lạc Thư Di giải thích xong mới hiểu ra, không phải cung Thiên Hương bị tấn công thật mà là đệ tử của cung Thất Tú tới tấn công, chuyện này rất bình thường, bất kỳ nơi nào cũng tồn tại sự cạnh tranh.
Trong Hoang Cổ Vực, các đệ tử của các tông phái cũng thường xảy ra tranh đấu, bọn họ có thắng hay thua cũng chẳng liên quan đến danh tiếng của tông môn.
Cung Thiên Hương là một trong Tứ Đại Nhạc Phường, bị khiêu khích hay gửi chiến thư cũng là chuyện quá đỗi bình thường.
"Cung Thiên Hương, lầu Phi Tuyết, điện Vạn Hoa, Linh Lung Các ... Hình như cung Thất Tú này đâu có nằm trong Tứ Đại Nhạc Phường, chẳng lẽ cung Thiên Hương lại không khống chế được cái đám vô danh này sao?" Lâm Nhất tò mò nói.
"Không còn được như trước từ lâu rồi."
Cổ Tuấn ở bên cạnh hồn nhiên cười nói: "Cung Thiên Hương đã đội sổ liên tục trong đại hội Lang Nha, cộng thêm mớ trò hề dòng dõi nhà họ Khương gây ra đã khiến cung Thiên Hương trở nên rối loạn, đã may trăm năm rồi Nguyệt Vi Vi vẫn không tạo ra Huyền Nữ điện hạ. Tứ Đại Nhạc Phường năm xưa nay chỉ còn là một lớp vỏ rỗng, nếu không thì ngươi cho rằng Thần Sơn cử Mộc Tuyết Linh tới trấn giữ để làm gì."
Lâm Nhất nghe vậy thì không nói gì.
Đúng là bất ngờ thật, nhưng suy nghĩ một chút thì cũng có lý.
Cung Thiên Hương vốn đã độc đáo hơn ba nhạc phường còn lại, bởi vì bản chất của nó chỉ là nhánh của thánh địa Thiên Hương trong Thiên Vực Tà Hải, mà thánh địa Thiên Hương còn thần bí hơn cung Thiên Hương rất nhiều.
Cổ Tuấn len lén bày lại bàn cờ, nói: "Phải rồi, cung Thất Tú này đâu phải bọn giỏi võ vẽ, mấy năm nay chúng vẫn luôn hung hăng hống hách, thèm khát danh tiếng Tứ Đại Nhạc Phường. Đại hội Lang Nha sắp tới rồi, ta đoán bọn chúng muốn gây chuyện, nếu âm mưu này thành công, nói không chừng cung Thiên Hương sẽ mất tư cách tham dự đại hội Lang Nha."
Lâm Nhất nhìn ông ta một cái, cái giọng điệu hả hê trên nỗi đau của người khác này là gì.
"Thánh trưởng lão bảo ta đến báo cho ngươi biết để ngươi giải quyết đám người này, nếu để bọn họ ép Huyền Nữ điện hạ phải ra mặt thu dọn cục diện, thì ... "
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!