Lời của Khương Phong rất chói tai, khiến ai nấy đều ngửi thấy mùi thuốc súng.
Trong số đó, có không ít người lộ vẻ thích thú, ánh mắt đổ ồn về phía Lâm Nhất, ai nấy đều mong chờ hắn sẽ phản ứng thế nào.
Mộc Tuyết Linh khẽ nhíu mày, trên mặt lộ ra vẻ không vui, nói: "Lâm Nhất, ngươi không cần để tâm người ngoài nghĩ như thế nào, bổn thánh chỉ thuận miệng nói thôi, nếu quả thực ngươi chưa hiểu rõ, thì cũng không cần miễn cưỡng tham dự."
Lâm Nhất ngạc nhiên nhìn Moc Tuyet Linh, vị Than su Thiên Hương này xem ra cũng không khó ưa đến vậy.
'Đa tạ Thánh trưởng lão, quả thực có vài chỗ ta chưa nhìn thấu, nếu không thể diễn tấu ra áo nghĩa thực sự của Hỏa Phượng Liêu Nguyên, thì cũng chẳng cần tham dự." Lâm Nhất nhìn đối phương nói.
"Hừ.
Khương Phong cười khẩy, lạnh giọng nói: "Đây là cổ khúc, cho dù là Đại tư nhạc cũng chưa chắc đã nắm được áo nghĩa trong đó, không ngờ một kẻ man di miền núi như ngươi, bản lĩnh thì chẳng có mà khẩu khí lại lớn thật."
Lâm Nhất không để ý tới gã, hắn quả thật cảm thấy Hỏa Phượng Liêu Nguyên này còn thiếu điều gì đó.
Ngay cả khúc đàn của Mộc Tuyết Linh cũng thiếu một chút, nếu không nghĩ ra được, hắn thà không tham dự.
Với hắn, hoặc là không làm, còn đã làm thì phải làm đến mức hoàn mỹ.
"Khương Phong, ngươi đừng hở tí lại mắng người ta là man di, trình độ âm luật của Lâm công tử cao hơn ngươi gấp mười lần !! " Lâm Vãn thật sự chịu không nổi thái độ của Khương Phong, không nhịn được tức giận quát.
"Ha ha ha!"
Khương Phong cười to, trầm giọng nói: "Vậy thì ngươi bảo thẳng phế vật đó lên đài đi, ta muốn xem hắn làm sao cao hơn ta gấp mười lần !! "
"Lâm cô nương, không cần so đo với hắn."
Lâm Nhất cười, kéo Lâm Vãn xuống.
"Hừ."
Khương Phong lạnh lùng liếc Lâm Nhất, thật sự thấy tên này rất chướng mắt.
Dựa vào cái gì mà hắn được Huyền Nữ điện hạ đề cử?
Một kẻ kém cỏi như thế, mà còn dám đánh cha gã giữa đám đông, cơn giận này dù thế nào cũng nuốt không trôi.
Hai con tiện nhân Lâm Vãn và Lạc Thư Di, dựa vào quan hệ với Huyền Nữ điện hạ mà luôn ra mặt che chở cho thằng nhóc này, sớm muộn gì cũng phải dạy dỗ hai ả một trận.
"Còn ai muốn đánh khúc Hỏa Phượng Liêu Nguyên nữa không?"
Mộc Tuyết Linh quét mắt nhìn quanh, tiếp tục hỏi.
"Tại hạ Chương Mộ, nguyện thử một lần."
Giữa sân, một thanh niên áo tím cất tiếng, khẽ cười nói.
Ánh mắt mọi người lập tức bị thu hút, Chương Mộ, đến từ thế gia Chương Thánh của Đế quốc Thần Long, thế gia Chương Thánh có thế lực cực kỳ hùng mạnh tại Băng Cổ Vực của Đế quốc Thần Long.
Trong Cửu Đại Cổ Vực của giới Côn Luân, trừ Hoang Cổ Vực ra, tám cổ vực còn lại Thiên Cổ Vực, Địa Cổ Vực, Huyền Cổ Vực, Phong Cổ Vực, Hỏa Cổ Vực, Lôi Cổ Vực, Băng Cổ Vực, cùng Thánh Cổ Vực hùng mạnh nhất đều nằm dưới sự cai trị của Đế quốc Thần Long.
Bốn đại cổ vực là Phong Hỏa Lôi Băng nằm ở nội vi của Đế quốc Thần Long, bốn đại cổ vực Thiên Địa Huyền Hoang lại nằm ở bốn phương khác nhau.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!