Ngẩng đầu nhìn, chính là tinh tượng của đối phương, con rồng ma màu đen.
"Chỉ là con giao long nhỏ bé, cũng dám làm càn!”
Lâm Nhat ket an bang hai tay, thuc giuc Thien Khung Kiem Y đen cực hạn, bước chân lùi về phía sau.
Cùng với sự gia trì của Thiên Khung Kiếm Ý, trong lúc lùi về sau, từ trong cơ thể hắn bộc phát ra từng luồng kiếm khí Long Hoàng.
Keng keng keng!
Trong chớp mắt, có hàng ngàn hàng vạn bóng kiếm, như sông lớn hội tụ thành chiếc cầu vòm đổ xuống người con giao long.
Tia lửa bắn tung tóe, giao long gào thét thảm thiết, mãi vẫn không thể áp sát được Lâm Nhất.
Ấn Thanh Long, ấn Kim Long, ấn Ngân Long, thần ấn Chí Tôn!
Sau khi kết ấn trong chớp mắt, bước chân đang lùi về sau của Lâm Nhất lập tức dừng lại, trong mắt hắn có ba ngọn lửa đang cháy rực và xoay tròn.
Con mắt Thần Long!
Lâm Nhất chắp hai tay thành hình chữ thập đột ngột mở ra, đúng lúc con giao long kia kiệt sức phá vỡ dòng sông kiếm và chuẩn bị giáng xuống, hắn ngẩng đầu nhìn lên.
Cái đầu rồng khổng lồ màu đen lơ lửng giữa không trung, đối diện với Lâm Nhất cách nhau trăm mét, ào ào, ngay lúc ấy năm cuộn tranh đồng thời mở ra sau lưng Lâm Nhất.
Một người một rồng, đối đầu trong chốc lát.
Sau đó có âm thanh vang lên, con giao long màu đen vỡ vụn, năm đại hung hồn tinh tượng, cộng thêm thần cốt Thanh Long, cộng thêm thánh thể Thương Long, cộng thêm con mắt Thần Long, đã đánh vỡ tinh tượng của đối phương.
Lâm Nhất tiếp tục chắp hai tay thành hình chữ thập, hít thật sâu, cưỡng ép nuốt ngụm máu trong cổ họng xuống.
Phut!
Ở phía xa, lục trưởng lão Huyền Thiên Tông đang chống đỡ cú đâm tới của chiếc ô Thương Long Nhật Nguyệt, khi tinh tượng bị phá thì lập tức phun ra ngụm máu.
Bùm!
Chiếc ô nhân cơ hội này đánh bay thanh thánh đao màu máu, đâm thẳng vào người lục trưởng lão Huyền Thiên Tông.
Cả người ông ta bị hất tung lên giữa không trung, khuôn mặt vặn vẹo, sắc mặt vô cùng khó coi.
Lâm Nhất buông hai tay đang chắp thành hình chữ thập, từ từ ép xuống, thở ra hơi trọc khí, sau đó đầu ngón chân điểm nhẹ, thân hình nghiêng về phía trước, hóa thành luồng ánh sáng gào thét lao đi.
Vút!
Trong chớp mắt, Lâm Nhất đã nắm lấy chiếc ô Thương Long Nhật Nguyệt, xì xì, ngay khoảnh khắc nắm lấy chiếc ô. Huyết khí trong người Lâm Nhất sôi trào, ngay lập tức có quá nửa huyết khí bị hút vào trong chiếc ô, đầu hắn lập tức trở nên hơi choáng váng.
"Long văn sinh ra từ thần cốt Thanh Long, có vẻ không theo kịp mức tiêu hao của chiếc ô nữa rồi ... "
Lâm Nhat thầm nghĩ rồi ngang đầu nhìn, phát hiện lục trưởng lão Huyền Thiên Tông đã biến mất, không chỉ thân ảnh, mà ngay cả khí tức cũng biến mất không còn dấu vết.
Ba mươi sáu chữ Thiên!
Lâm Nhất nắm chiếc ô chưa mở ra, xoay tay rung nhẹ, chiếc ô như thanh kiếm dán chặt vào sau lưng hắn.
Keng!
Chữ Thiên hiện lên, vừa khéo chặn được đao quang, giống như sau lưng Lâm Nhất mọc thêm mắt, khiến lục trưởng lão Huyền Thiên Tông ra tay bất ngờ cũng bất ngờ trong chốc lát.
"Bảy mươi hai chữ Địa"
Lâm Nhất xoay người, dùng ô làm kiếm, đâm kiếm ép xuống.
"Huyền Thiên Bảo Giám, Tu La Đồ Ma!"
Lục trưởng lão Huyền Thiên Tông vung tay chặn đòn này, sau đó ánh mắt lộ ra sát khí, tung ra sát chiêu càng hiểm ác hơn.
Sát khí trong mắt ông ta bùng phát dữ dội, cả người rơi vào trạng thái điên cuồng, trong lòng vô cùng bực bội, chưa từng nghĩ mình sẽ bị hậu bối ép đến mức này.
Vút vút vút!
Lâm Nhất mở bàn tay ra, chiếc ô chưa bung ra, cán ô đặt vào lòng bàn tay bắt đầu xoay tròn.
Nhật Nguyệt xoay chuyển, không gian dao động.
Sát chiêu vô cùng đáng sợ này, lần nữa bị không gian kéo dài vô hạn mà bị phá vỡ, lục trưởng lão Huyền Thiên Tông tức đến mức phun ra ngụm máu.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!