Giang Linh giải thích: "Hiện giờ ngươi dùng Thiên Khung Kiếm Ý, thì long hồn trong tay ngươi có thể bộc phát ra thực lực của cảnh giới Sinh Tử, nếu liều mạng giải phóng, có thể đạt tới mức sánh ngang cảnh giới Niết Bàn!”
Ánh mắt Lâm Nhất sáng lên, chuyện này kinh khủng thật.
"Nhưng với cảnh giới hiện tại của ngươi, chắc chắn không thể dễ dàng thi triển, cho dù có huyết mạch Thanh Long và thần cốt Thanh Long, thân thể cũng chưa chắc chịu nổi, cụ thể thế nào thì vẫn phải tùy sức mà làm." Giang Linh dặn dò Lâm Nhất trước, vẻ mặt khá nghiêm túc.
“Vậy trong tay đại ca thì sao?"
Lâm Nhất hỏi.
"Tất nhiên là Thanh Gia đỉnh phong, chín rồng hợp nhất chính là cảnh giới Đế! Nhưng cũng chỉ có ta thôi ... Dù sao ta cung là Chủ Thương Long." Giang Linh nở nụ cười, trông có phần tùy ý.
Khóe miệng Lâm Nhất giật nhẹ, đại ca của mình đúng là không biết xấu hổ.
Vút!
Giang Linh đáp xuống, thu chiếc ô về, nhìn chằm chầm vào chiếc ô, yêu thích không rời tay, không ngừng vuốt ve.
"Cho ngươi, xong hết rồi."
Hồi lâu sau, ông ta mới đưa chiếc ô cho Lâm Nhất.
“Đại ca, nếu đại ca thích thì cứ giữ đi." Lâm Nhất nói.
“Phut!”
Giang Linh bật cười, nói: "Ngươi đúng là thằng ngốc, nói gì mà ngốc thế. Cứ giữ kỹ đi ... Ba tầng phong ấn đều được ta giải rồi, ta còn đang lo không có bảo vật nào tặng ngươi đây."
“Phong ấn thứ ba cũng được giải rồi sao?"
Lâm Nhất nhận lấy chiếc ô hỏi.
"Giải rồi."
Giang Linh gật đầu, trầm ngâm nói: "Chỉ là không thể cho ngươi xem, phong ấn thứ ba được giải ra có thể khiến ba mươi sáu tầng trời của tinh tượng Thương Long giáng lâm, đó là tinh tượng thật sự tồn tại, không phải dị tượng, cũng không phải long ảnh diễn hóa từ võ học."
Lâm Nhất líu lưỡi, trong lòng thầm kinh hãi, chiếc ô Thương Long Nhật Nguyệt này ở trong tay hắn thật sự là bị uổng phí rồi.
"Ngươi thử xem, có gì khác biệt không."
Giang Linh mỉm cười nói.
"Được!"
Khi Lâm Nhất nắm cán ô, trong khoảnh khắc truyền long văn tím vàng vào trong đó, toan than han chan động mạnh.
Ong!
Hắn phát hiện trước mắt mọi thứ đều biến mất, không còn thấy đại ca, cũng không thấy đồng môn Kiếm Tông, tất cả mọi người trong đại sảnh đều biến mất.
Hắn đang đứng ngoài ba mươi sáu tầng trời, ở giữa vũ trụ vô biên, quay đầu nhìn, có đôi mắt nhìn thẳng về phía trước.
Nơi đó có vô số ngôi sao hợp thành các Tinh Diệu, Tinh Diệu tạo thành chòm sao, những chòm sao khác nhau hợp thành tinh tượng mênh mông vô tận.
Đôi mắt đó, chính là đôi mắt của tinh tượng Thương Long.
Ào!
Tinh tượng kia quá đỗi rực rỡ, không thể dùng lời nói để miêu tả, Lâm Nhất đứng trong đó chỉ cảm thấy bản thân vô cùng nhỏ bé.
"Chuyện gì vậy?"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!