Đoán được Lâm Nhất đang bị vây khốn, sát ý của Tần Thiên dâng cao, lao đến với tốc độ cực nhanh.
Tuy nhiên, có bóng người với tốc độ nhanh hơn đứng dậy, chủ nhân của bóng người đó chặn Tần Thiên và cứng rắn đỡ lấy chưởng của đối phương.
Bùm!
Hai chưởng giao nhau, vang lên tiếng nổ kinh trời, khoảnh khắc sau đó có hai tiếng rồng ngâm đồng thời vang lên, gào! Con Thần Long màu trắng và con Thần Long màu vàng từ trên người hai người lao ra, đầu rồng đối đầu rồng, mỗi con đều phát ra tiếng gầm giận dữ long trời lở đất, tỏa ra long uy mạnh mẽ.
Người ra tay ngan cho Lâm Nhất đo lấy chưong này chính là An Lưu Yên!
"Không biết lượng sức mình."
Tần Thiên thấy thế công của mình bị cản, trong mắt lộ ra vẻ tức giận, Long Nguyên bộc phát tràn vào trong chưởng mang.
Trong cuộc đối kháng như vậy, chênh lệch nền tảng giữa hai người lập tức bộc lộ, chỉ trong chớp mắt, hư ảnh Bạch Long sau lưng An Lưu Yên đã xuất hiện những vết nứt nhỏ.
Sắc mặt An Lưu Yên khẽ thay đổi, nàng ta hơi lui về sau, lật tay gọi ra cây quạt Huyết Nguyệt.
Tần Thiên đã không thể dừng, chưởng mang va chạm lên quạt Huyết Nguyệt, khóe miệng An Lưu Yên lập tức tràn ra vệt máu. Không kịp nghĩ nhiều, trong đôi mắt An Lưu Yên lập tức xuất hiện từng cánh hoa, những cánh hoa đó chồng lên nhau, liên tục biến hóa như kính vạn hoa.
Đến tiếp à?
Trong mắt Tần Thiên lóe lên tia sát ý, cùng một chiêu thức, chẳng lẽ ta sẽ trúng hai lần.
"Con mắt Thần Long!"
Khoảnh khắc tiếp theo, Tinh Diệu Chi Linh trong mắt y nở rộ, con ngươi hóa thành mắt rồng màu vàng, trong chớp mắt long uy tăng vọt, Bạch Long sau lưng An Lưu Yên nổ tung.
Lúc nguy cấp, Lâm Nhất mở bừng mắt, ôm An Lưu Yên vào trong lòng, trầm giọng nói "Con mắt Thần Long!"
Ấn Kim Long, ấn Thanh Long, ấn Ngân Long, con mắt Thần Long!
Đôi mắt Lâm Nhất hóa thành Nhật Nguyệt, quanh Nhật Diệu Chi Linh và Nguyệt Diệu Chi Linh lơ lửng ba ngọn lửa do long ấn ngưng tụ thành.
Bùm!
Hai con mắt Thần Long va chạm trong hư không, Tần Thiên khẽ rên lên, lùi hơn mười bước mà vẫn chưa đứng vững, trong mắt lộ ra vẻ vô cùng kinh ngạc.
Cùng là con mắt Thần Long, nhưng Lâm Nhất có ba đạo long ấn gia trì, y lập tức thua.
"Con mắt Thần Long? Không thể nào! Sao ngươi cũng biết bí thuật này của Long tộc!" Tần Thiên không kìm được nói.
“Chuyện ngươi không biết còn nhiều lắm."
Lâm Nhất ôm An Lưu Yên nhanh chóng lui về sau, sau đó nhẹ nhàng đặt nàng ta xuống bên cạnh Diệp Tử Lăng.
Long Linh hộ sơn trong núi xác đã tiêu tan, không còn là mối lo nữa, khi đối mặt với Tần Thiên, Lâm Nhất trở nên ung dung hơn nhiều.
"Hừ, lát nữa ta tự có cách khiến ngươi mở miệng!"
Tần Thiên lạnh lùng cười, Nhật Luân và Nguyệt Luân phía sau y bỗng xoay chuyển, hư không vặn vẹo, thân thể y chợt biến mất trong nguyên khí.
Không hề do dự, Lâm Nhất bật kiếm Táng Hoa trong hộp kiếm ra, trong khoảnh khắc bàn tay chạm vào, kiếm lập tức rút ra như tia chớp, sau đó hắn trở tay nhẹ nhàng vung kiếm.
Keng!
Thân kiếm xoay ngược, vừa khéo chặn được chưởng của Tần Thiên, trong chưởng mang có kèm theo vuốt rồng màu vàng. Hai bên va chạm, bắn ra những tia lửa chói mắt, từng tầng gợn sóng lan tỏa ra bốn phía.
Tên này mọc mắt sau lưng à?
Nhanh quá?
Trong lòng Tần Thiên vô cùng sợ hãi, thân pháp này của y tên là Nhật Nguyệt Huyền Không, không có tiếng động, thậm chí ngay cả sát ý cũng có thể thu.
Không ít cường giả cảnh giới Long Mạch tầng bảy trong giới tiền bối đều từng ngã dưới tay y, chính là vì không thể tránh khỏi chiêu này.
Không kịp nghĩ nhiều, tay còn lại của Tần Thiên chộp về phía cổ Lâm Nhất, suy nghĩ trong đầu y nhanh như chớp, nhưng động tác không chậm chút nào.
"Cẩn thận!”
Hai người phụ nữ nhìn thấy cảnh này, tim như nhảy lên khỏi lồng ngực.
Quá nhanh!
Trong mắt bọn họ, động tác của Tần Thiên như được đồng thời tung ra, không hề có trước sau.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!