Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Độc Tôn Truyền Kỳ ( Kiếm Thần Yêu Nghiệt) - Lâm Nhất

Lạc Thư Di mỉm cười, không trả lời ngay: "Ngoài Đông Hoang, Thiên Vực Tà Hải."

Sau đó chưa đợi Lâm Nhất hỏi tiếp, nàng ta khẽ cười, rồi rời đi luôn.

Ngoài Đông Hoang, Thiên Vực Tà Hải?

Lâm Nhất tự nói, trong mắt lộ ra vẻ trầm tư, hắn chưa từng nghe đến nơi này.

Nhưng chỉ cần hiểu đại khái, cũng đã cảm thấy vô cùng xa xôi, như chân trời góc biển, kèm theo nỗi buồn khó mà tưởng tượng.

Kể từ lần chia tay ở thiên lộ, tính ra cũng đã hai năm.

Thời gian trôi qua thật nhanh!

"Ngoài Đông Hoang, Thiên Vực Tà Hải, nơi này ta biết đấy, Lâm sư huynh có muốn hối lộ ta chút không?" Mộc Thanh Thanh chạy đến, chớp mắt nhìn Lâm Nhất, trong mắt nàng ta đầy vẻ hiếu kỳ.

"Nhưng trước tiên sư huynh phải nói cho ta biết, là vị mỹ nhân nào khiến Lâm sư huynh nhớ thương đến vậy?"

Lâm Nhất mỉm cười, không trả lời.

“Nói đi mà, nói đi mà, sư huynh cứ lén nói cho ta, ta đảm bảo sẽ không kể cho người khác biết! Ái da, đau quá, đau quá ... " Mộc Thanh Thanh vừa định nói tiếp, tai đã bị ai đó nhéo.

Trong Kiếm Tông, người dám nhéo tai nàng ta, tất nhiên ngoài Mộc Tuyết Cầm ra, khó mà có ai khác.

“Đi chỗ khác chơi, đừng quấy rối."

Mộc Tuyet Cam trung mat nhìn nang ta, khien Moc Thanh Thanh sợ đen mức mặt mũi ấm ức, không dám nói gì.

Nhưng khi nhìn Lâm Nhất, sac mat Mộc Tuyet Cầm lập tức trở nên dịu dàng, mỉm cười nói: "Lâm Nhất, lần này đệ đã thay Kiếm Tông nở mày nở mặt, sau khi trở về sư tỷ sẽ bẩm báo đầy đủ, Kiếm Tông nhất định sẽ không phụ đệ!"

Lần tranh đoạt báu vật này, có thể nói tình thế vô cùng hiểm ác.

Nếu không nhờ Lâm Nhất như thần binh từ trời giáng xuống, mạnh chẳng khác nào Kiếm Kinh Thiên năm xưa, thì lần này Kiếm Tông e rằng sẽ tay trắng.

Không chỉ như vậy, thanh danh của các Thánh đồ cũng sẽ bị hủy hoại hoàn toàn.

"Đệ tử Kiếm Tông, cống hiến cho Kiếm Tông, vốn là chuyện đương nhiên, sư tỷ không cần khách sáo." Lâm Nhất mỉm cười nói.

Ánh mắt Mộc Tuyết Cầm sáng lấp lánh, cười nói: “Đó là chính đệ nói đấy, cho nên đệ cũng đừng khách sáo với Kiếm Tông, sau khi trở về, ta sẽ nói chuyện kỹ hơn với đệ, để ta nghĩ xem trong tay ông già nhà ta còn có món gì tốt."

Nàng ta nói xấu cha mình như thế, ngược lại khiến Lâm Nhất bật cười, bầu không khí cũng trở nên thoải mái hơn nhiều.

"Thật ra cũng không có gì, chỉ là thánh kiếm Bạch Long này, ta muốn để lại cho Tử Lăng." Lâm Nhất mỉm cười nói.

Mộc Tuyết Cầm rất sảng khoái, cười nói: "Xem đệ nói kìa, thanh kiếm này vốn dĩ là do đệ giành được, tất nhiên đệ muốn cho ai thì cho."

Diệp Tử Lăng khẽ lắc đầu, nàng ấy cũng không thật sự muốn tranh đoạt thánh khí Tinh Diệu này.

"Ta là sư thúc của tỷ, tỷ phải nghe lời ta." Lâm Nhất không cho nàng ấy từ chối, nheo mắt cười nói.

Sư thúc?

Diệp Tử Lăng ngẩn người, mới hiểu hắn đang nói gì, hắn là sư đệ của Kiếm Kinh Thiên.

Nàng ấy là con gái của Kiếm Kinh Thiên, theo nghĩa nào đó, hắn chính là thúc thúc của nàng ấy.

Hai mắt Diệp Tử Lăng trợn trắng, bực bội nói: "Đệ thật là nhàm chán!”

“Thanh kiếm này, muội cứ giữ lấy trước đi."

Mộc Tuyết Cầm cười nói: "Về sau, hai người các muội chính là song long của Kiếm Tông!"

Song long của Kiếm Tông?

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!