Báu vật Thần Long!
Không ngờ lại có thể tận mắt thấy báu vật Thần Long. Mọi người ngẩng đầu nhìn lên vòm trời, ai nấy đều sững sờ trợn mắt há mồm.
Chỉ thấy vô số báu vật ngũ sắc bay lượn trên không, mỗi món đều ẩn chứa long uy cuồn cuộn, mơ hồ còn có thánh văn lập lòe.
Những báu vật ấy vọt khỏi mặt nước, rồi từng món phá không lao đi, rõ là có vẻ sẽ một đi không trở lại.
"Thánh Quân, còn chưa ra tay sao?"
Đám người phía dưới sốt ruột, vội vàng nhìn về phía Thiên Trì Thánh Quân.
Thiên Trì Thánh Quân thu lại ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào hồ Hóa Long. Trước đó, từ sâu trong hồ Hóa Long, ông ta cảm nhận được một luồng khí tức cường đại dị thường.
Nhưng mà sâu quá, ít nhất cũng hơn hai nghìn mét.
Độ sâu này, dù là cao thủ Long Mạch đỉnh phong cũng không trụ được lâu. Chỉ dựa vào mắt thường và cảm giác của ông ta thì khó mà xem xét cho tường tận.
Ông ta đã nhịn rất lâu, vừa định vận dụng một vài thủ đoạn để nhìn kỹ hơn thì những báu vật Thần Long này đã đồng loạt bay loạn lên.
Thiên Trì Thánh Quân ngẩng đầu nhìn đám báu vật, vẻ mặt hơi kỳ lạ, song động tác lại không hề chậm chạp.
Ông ta thuận tay kết một đạo ấn ký. Ngay khoảnh khắc ấn ký ngưng thành, từng tầng đại trận tựa như một màn sáng trùm xuống.
Ong!
Đám báu vật Thần Long lao lên như chân long húc vào màn sáng, vang lên những tiếng trầm đục nặng nề rung trời. Có món bị dội ngược lại, như ruồi mất đầu bay loạn trên không, cũng có món đâm thủng liền mấy tầng màn sáng.
Cuối cùng Thiên Trì Thánh Quân lại ra tay, kích hoạt toàn bộ trận pháp của Thiên Trì sơn trang, lúc này đám báu vật Thần Long mới chịu dừng lại.
"Mộc sư tỷ, báu vật Thần Long là gì vậy?"
Quý Thư Huyền nhìn Mộc Tuyết Cầm, mở lời hỏi. Trước đây gã chưa từng nghe nói, nay lại được thấy lần đầu, quả thật khiến gã kinh ngạc.
Khuôn mặt lạnh lùng mà kiều diễm của Mộc Tuyết Cầm thoáng hiện vẻ nghi hoặc: "Ta cũng là lần đầu thấy thứ này. Bên dưới hồ Hóa Long có lẽ thông với một bí cảnh Thần Long nào đó. Vì xưa nay thỉnh thoảng cũng có báu vật từ đó bay ra, đều là báu vật hoặc thánh binh do Long tộc thượng cổ rèn đúc".
Mỗi món đều thuộc hàng thượng phẩm, có vài báu vật nay đã thất truyền. Chỉ là một lần xuất hiện nhiều báu vật Thần Long như thế, ta cũng mới thấy lần đầu".
Ánh mắt La Uyên chợt lóe lên, ánh mắt của gã dán chặt vào mấy món báu vật Thần Long trên không, trên mặt ánh lên vẻ tham lam.
Ít nhất có ba món là thượng phẩm trong thượng phẩm, bên trong ẩn chứa thần văn!
Nếu không vì Thiên Trì Thánh Quân đang tọa trấn, gã đã sớm ra tay cướp đoạt.
Gã là kẻ mạnh nhất dưới hoàng kim yêu nghiệt; ở đây chẳng ai là đối thủ của gã, những báu vật Thần Long này chẳng khác gì đã nằm gọn trong túi gã.
La Uyên cố nén hưng phấn, nhìn sang Thiên Trì Thánh Quân, mắt hơi nheo lại: "Thánh Quân, theo quy tắc trước nay, người dẫn đoàn của các tông cũng có tư cách tranh đoạt báu vật Thần Long phải không?"
Quả thật có quy tắc như vậy, chỉ là báu vật Thần Long xuất hiện vốn chẳng theo quy luật gì.
Lần trước xuất hiện đã là mấy chục năm trước, đến mức mọi người đều quên mất quy tắc này.
La Uyên bỗng nhắc lại, Mộc Tuyết Cầm, Lạc Khê, Trương Huyền và những người khác liền sầm mặt.
Thiên Trì Thánh Quân liếc nhìn một vòng. Trong đó ít nhất có ba món báu vật khiến ngay cả ông ta cũng động lòng. Dù bản thân không dùng, ban cho hậu bối trong sơn trang cũng là lựa chọn quá tốt.
Một cây chiến kỳ Thánh Long, một cây thương Viêm Long, và một thanh thánh kiếm Chân Long.
Nếu có thể, thật muốn gom hết vào túi riêng.
Đáng tiếc ... chỉ có thể nghĩ vậy thôi. Tám đại tông môn này, không tông môn nào dễ chọc
Thiên Trì Thánh Quân thu ý nghĩ lại, nhàn nhạt nói: "Theo quy tắc cũ đi. Có điều lần này số báu vật nhiều hơn xa trước kia, bổn Thánh Quân tự chọn một món, số còn lại để hậu bối các ngươi, ai có bản lĩnh thì lấy".
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!