Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Độc Tôn Truyền Kỳ ( Kiếm Thần Yêu Nghiệt) - Lâm Nhất

Giọng Lâm Nhất vang lên, lập tức khiến hiện trường chấn động.

Thân phận đệ tử Dao Quang của hắn ở đây ai mà chẳng biết; có điều giờ hắn mới chỉ là Thần Đan Tôn Giả sáu sao.

Đừng nói so với Nam Cung Viêm, ngay cả so với mấy vị Thánh đồ khác của Kiếm Tông, cảnh giới của hắn vẫn thấp hơn hẳn.

Tuy nói thực lực không hoàn toàn dựa vào tu vi, nhưng cảnh giới Thần Đan lại khá đặc thù: mỗi khi tăng thêm một "sao" là lượng tinh nguyên cộng dồn gần như gấp đôi, ưu thế ấy thực sự quá khủng khiếp.

"Lâm Nhất, ngươi điên rồi à?"

Bên cạnh, Diệp Tử Vân giật bắn mình, liếc nhìn Lâm Nhất rồi lại nhìn Diệp Tử Lăng, tâm trạng rối bời.

Nam Cung Viem là Thần Đan Ton Gia tam sao, cũng nắm được y chí Thần Tiêu, vậy mà còn không phải đối thủ của tên kia.

Lúc này Lâm Nhất muốn ra mặt vì Diệp Tử Lăng, e là ngây thơ quá.

Thực lực người đeo mặt nạ thể hiện ra gần như vô địch. Kết hợp với những lời y nói trước đó, thực sự khiến người ta lạnh sống lưng.

Diep Tử Van biet Lam Nhat rat manh, nhưng suy cho cùng han vẫn còn qua trẻ; ít nhất bây giờ chưa thể đối phó với người đeo mặt nạ.

Thấy Lâm Nhất vì Diệp Tử Lăng mà bước ra, La Uyên lập tức nhíu mày.

Người khác có thể không rõ, chứ gã thì biết Lâm Nhất này dạo này nổi như cồn. Cái chết của đương kim gia chủ thế gia Thần U có liên hệ trực tiếp với Lâm Nhất. Nếu người đeo mặt nạ đánh phế Lâm Nhất, e rằng chuyện sẽ rối thành mớ bòng bong.

Vừa rồi Diệp Tử Lăng dạy cho Lưu Húc một bài học, làm Huyền Thiên Tông mất hết mặt mũi. La Uyên hiện tại chỉ muốn dẫn mặt Diệp Tử Lăng.

Một là đòi lại thể diện cho Huyền Thiên Tông, đồng thời đả kích nặng nề thanh danh của Kiếm Tông, chứ thật lòng gã không muốn đụng vào Lâm Nhất.

La Uyên liền lạnh giọng: "Ai gây chuyện thì người đó gánh. Diệp Tử Lăng, cô dám đả thương đệ tử Huyền Thiên Tông ta, vậy mà không dám ra đây đối mặt à? Hay cả đời cô chỉ biết trốn sau lưng đàn ông? Con gái của Kiếm Kinh Thiên mà hèn nhat đến thế sao!"

Mặt Diệp Tử Lăng lập tức biến sắc; lời này có sức sát thương cực cao với nàng ấy. Diệp Tử Lăng nói: "Sư đệ, để ta gánh là được. Có lẽ đệ cũng không phải đối thủ của hắn".

Khóe môi Lâm Nhất thoáng ý cười: "Diệp sư tỷ, chỉ là một kẻ che đầu giấu đuôi mà thôi, không cần lo cho ta. Huống hồ, ta cũng đã đoán ra hắn là ai".

"Không được. Hắn đã nhắm vào ta thì ta tuyệt đối không được lùi bước. Cùng lắm thì ... " Diệp Tử Lăng cắn răng, tỏ rõ quyết tâm.

Luu Huc là do Diep Tử Lang đanh trọng thương; Huyen Thiên Tông muốn trả thù thì nàng ấy sẽ đứng ra chịu.

"Cung lắm thì để người ta đánh cho trọng thương? Rồi còn bị sỉ nhục thêm một trận?"

Lâm Nhất trầm giọng: "Hừ, Lưu Húc vốn đáng chết, đã thua còn vênh váo. Nếu không phải đại hội Thiên Trì cấm giết người, ta tuyệt đối đã không để hắn sống mà bước ra. Loại rác rưởi ấy, thích đánh thì đánh thôi".

Diệp Tử Lăng vốn lạnh lùng dứt khoát, hiếm khi thấy nàng ấy do dự như thế này.

"Chưa nói việc sư huynh đã cứu ta nhiều lần, chỉ riêng tỷ cũng là bằng hữu tốt nhất của ta. Dù tỷ có gây ra họa to bằng trời, ta cũng nguyện gánh thay, huống chi chỉ bấy nhiêu chuyện cỏn con này!" Lâm Nhất đẩy nhẹ Diệp Tử Lăng sang một bên, không chút do dự, đối mặt thẳng với người đeo mặt nạ trên chiến đài Phi Thiên.

Khóe môi người đeo mặt nạ trên đài khẽ nhếch.

Đệ tử Dao Quang chịu nghênh chiến, dĩ nhiên như vậy là tốt nhất.

Nếu phải chọn một người làm bậc thang lót đường trước khi y đột phá Long Mạch thì Lâm Nhất còn tốt hơn Diệp Tử Lăng nhiều - đúng là lựa chọn không thể hoàn hảo hơn.

Diệp Tử Lăng cắn khẽ môi, lùi sang một bên, ngây người nhìn bóng lưng Lâm Nhất.

Mộc Tuyết Cầm, Mộc Thanh Thanh và những người khác bên cạnh nhìn thấy sự thân thiết giữa Lâm Nhất và Diệp Tử Lăng, không hiểu sao ai nấy đều thoáng nặng lòng.

"Lâm Nhất, ngươi bồng bột quá. Ta nghe nói sau khi ngươi bước vào cảnh giới Thần Đan thì chưa từng bại một trận nào. Nay vì một nữ nhân mà tự hủy con đường trở thành kẻ vô địch của mình, thật chẳng đáng", người đeo mặt nạ nhìn hắn, dường như hiểu hắn rất rõ, còn rõ hơn người khác nhiều.

Lâm Nhất mỉm cười: "Ngươi hiểu ta lắm sao?"

Mắt người đeo mặt nạ lóe lên vẻ khác lạ: "Lúc này còn cười được? Chẳng lẽ ngươi nghĩ mình thắng nổi, hay ít ra có thể bảo toàn lực lượng mà lui? Với người khác ta có thể nương tay; riêng với ngươi, ta tuyệt đối sẽ không nương tay chút nào".

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!