Thì ra nàng ấy cũng biết cười!
Nụ cười này, như gió xuân thoảng qua, khiến vô số đệ tử các tông môn tại chỗ kinh ngạc.
"Về trước đi."
Lâm Nhất gật đầu, hai người cùng trở lại lầu các, không xa chỗ đó, Diệp Tử Vân nhìn hai người, trên mặt hiện nụ cười, ánh mắt đầy vẻ trêu chọc.
"Từ khi nào mà sư tỷ đã nắm giữ được ý chí Băng Lôi vậy?"
Lâm Nhất hỏi.
"Thật ra cũng chưa lâu, trước đó vẫn luôn có trở ngại, quả thánh Băng Lôi mà đệ tặng ta đã giúp ta rất nhiều." Diệp Tử Lăng nói.
Quả nhiên là như vậy.
Lâm Nhất đã sớm có suy đoán, thấy đối phương nói thế, trên mặt cũng lộ ra nụ cười.
Có thể giúp được Diệp Tử Lăng, tất nhiên hắn rất vui, dù thế nào đi nữa đối phương cũng là một trong những người bạn tốt nhất của hắn.
Sóng gió qua đi, trận đấu tiếp tục.
Đệ tử các tông lần lượt lên đài, Ninh Phong của Phỉ Thúy Sơn Trang, Đường Cảnh của Huyền Cốc, Thương Vân của chùa Kim Cang, Chương Tấn của Hỏa Lôi Môn, Độc Cô Viêm, biểu hiện của những người này đều vô cùng nổi bật.
Thiên tài Thần Đan của Hoang Cổ Vực, có thể nói là trăm hoa đua nở, mỗi người một vẻ.
Có thể tưởng tượng, trong vòng một hai năm tới những người này có thể sẽ xông vào hạng một nghìn trên bảng Thần Đan, thậm chí đạt đến thứ hạng còn kinh người hơn.
Khương Thành của Kiếm Tông lên đài, lần nữa thể hiện sự mạnh mẽ của Thánh đồ, trong vòng năm chiêu đã giải quyết đối thủ, khiến người ta vô cùng kinh ngạc.
"Nam Cung Viêm, dám cùng ta quyết chiến không?"
Đệ tử của Phỉ Thúy Sơn Trang tên Thường Phong, bỗng nhiên mở miệng, ánh mắt nhìn vào vị trí của Thiên Đao Lâu.
Y cũng là đao khách, đã thay Phỉ Thúy Sơn Trang thắng một trận, khiêu chiến Nam Cung Viêm, người được đồn rằng thực lực tiến bộ rất lớn.
"Ngươi không xứng.”
Nam Cung Viêm coi thường tất cả, thái độ kiêu ngạo, không hề che giấu.
Thường Phong hơi lúng túng, tức giận nói: “Chỉ là so tài thôi, cho dù ta không bằng ngươi, cũng không xứng giao chiến cùng ngươi sao?"
Thường Phong của Phỉ Thúy Sơn Trang nhíu mày nói: "Nam Cung Viêm, đừng quá đáng."
"Được thôi, ngươi muốn tự rước lấy nhục, như ngươi mong muốn." khóe miệng Nam Cung Viêm lộ ra nụ cười.
Vút!
Y đáp xuống chiến đài, lạnh lùng nhìn Thường Phong nói: "Cho ngươi ba lần ra tay trước."
Ba lần ra tay, tương đương với nhường đối thủ ba chiêu, đây là biểu hiện của việc cực kỳ tự tin.
Ánh mặt của mọi người trong trường sáng rực, tinh thần dâng cao.
Cả hai dều la Thien Than Dan ton gia bay sao, khoang cach thuc lực thật sự lớn đến vậy sao?
Thường Phong hít thở sâu, sắc mặt đỏ bừng, nhưng trong cơn giận dữ vẫn tỏ ra vô cùng bình tĩnh.
Y dồn lực từ lâu, rốt cuộc mới vung đao, rất mạnh!
Ý chí Cuồng Phong tứ phẩm cùng đao ý Thông Linh đỉnh phong viên mãn dung hợp, cho dù thật sự đối mặt đao ý Thần Tiêu, cũng không kém bao nhiêu.
Vèo!
Thế nhưng đao này chém vào khoảng không, ngay cả vạt áo của Nam Cung Viêm cũng không chạm được.
Nam Cung Viêm chẳng hề sử dụng thân pháp đặc biệt gì, gã chỉ tùy ý bước vài bước, mỗi bước đều ngầm vận lực, vừa khéo đi vào chỗ đao thế yếu nhất của đối phương.
Cuồng phong lướt qua, gã không bị thương chút nào.
Tới nữa!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!