"Buông ta ra!"
Hai chân Lưu Húc đạp loạn giữa không trung, trong lòng khiếp sợ khó diễn tả thành lời, tu vi của y và đối phương vốn tương đương nhau.
Kiếm thể mà y tu luyện càng độc đáo, dung hợp kiếm ý, tinh nguyên và khí lực, trong cùng cảnh giới hiếm khi bại trận.
Dù có thua, cũng chưa bao giờ thảm hại như hôm nay.
Ngay trước mặt bao người, bị một người phụ nữ bóp chặt cổ nhấc bổng lên, kịch bản này hoàn toàn khác xa với tưởng tượng của y.
Sắc mặt y đỏ bừng, trong mắt tràn đầy không cam, y vẫn còn mấy sát chiêu chưa kịp thi triển, thực lực thật sự vẫn chưa hoàn toàn bộc lộ.
Đệ tử của các tông phái khác đều thoáng lộ vẻ kinh ngạc.
Bọn họ có thể nghĩ đến việc Lưu Húc sẽ thua, nhưng chưa từng nghĩ y thua nhanh đến vậy, nhanh đến mức khiến người ta còn chưa kịp phản ứng.
Rõ ràng vừa nãy, khi Lưu Húc đứng trên Nguyệt Luân, vẫn chưa có chút dấu hiệu nào của thất bại.
Thế mà trong nháy mắt, y đã bị Diệp Tử Lăng bắt lấy từ xa, khiến người ta trợn mắt há mồm.
"Ý chí Băng Lôi!”
"Diệp Tử Lăng này vậy mà nắm giữ được ý chí Băng Lôi hiếm thấy, những bông tuyết kia thực ra đều là sức mạnh lôi đình sao."
"Băng và Lôi gần như là hai cực đối lập, không biết nàng ta rốt cuộc làm sao lĩnh ngộ được, thật sự khiến người ta kinh ngạc."
Ý chí Băng Lôi mà Diệp Tử Lăng thi triển, chấn động toàn trường, khiến đệ tử các tông phái đều thấy có phần tiếc nuối.
"Con khốn, thả ta ra, đường đường chính chính mà quyết đấu với ta !! "
Sắc mặt Lưu Húc đỏ bừng, trong lòng nghẹn ngào, tức giận mắng.
Diệp Tử Lăng vừa định buông tay, nghe được lời này, trong mắt lóe lên tia lạnh lẽo, vung tay đẩy ra.
Ngay khoảnh khắc Lưu Húc bị hất văng, phía sau Diệp Tử Lăng có hàn băng và lôi đình dâng trào, lần lượt ngưng tụ thành hình rồng, va chạm dữ dội vào người Lưu Húc.
Bùm!
Lưu Húc bị va chạm đến hôn mê bất tỉnh, không còn chút sức chiến đấu nào.
Sự quyết đoán như vậy khiến người xem vô cùng kinh ngạc, thật khó mà tưởng tượng đây phụ nữ.
"Hỗn xược!"
Sắc mặt La Uyên lập tức tối sầm lại, uy áp kinh khủng quét ra, vươn tay muốn bắt Diệp Tử Lăng.
Gã là cường giả cảnh giới Long Mạch đỉnh phong tầng thứ hai, hơn nữa còn là sự tồn tại mạnh nhất trong hàng ngũ trẻ tuổi dưới yêu nghiệt hoàng kim, ở cảnh giới Long Mạch tầng thứ nhất đã ngưng tụ ra Long Nguyên.
Thực lực vượt xa Diệp Tử Lăng, nếu thật sự để gã bắt được, chỉ sợ kết cục của nàng ta sẽ vô cùng thê thảm.
Tìm đường chết!
Vốn dĩ không mấy để tâm đến đại hội Thiên Trì, đôi mắt đang khép hờ của Lâm Nhất bỗng nhiên mở to, sâu trong mắt dấy lên sát ý vô biên.
Chưa đợi Mộc Tuyết Cầm kịp phản ứng, hắn đã tung mình lên không, nhanh chóng hạ xuống chiến đài.
Nhưng động tác nhanh nhất vẫn là Thiên Trì Thánh Quân, ông ta ngồi ngay ngắn trong lầu chính, lạnh lùng nhìn.
Rắc!
Trong không trung ngưng tụ thành bàn tay khổng lồ, còn chưa kịp hình thành thì đã ầm ầm vỡ nát, La Uyên khinh bỉ, ánh mắt nhìn Thiên Trì Thánh Quân.
“Tiểu hữu hẳn là có chút xúc động, nhớ kỹ lần sau không được tái phạm."
Thiên Trì Thánh Quân mim cười nói, nhưng trong mắt ẩn chứa ý cảnh cáo rất
lớn.
La Uyên chịu thiệt thòi, cười nói: "Xin lỗi, La mỗ quả thật xúc động, tự phạt một ly."
Gã rất dứt khoát, không cho Mộc Tuyết Cầm có cơ hội lên tiếng trách móc.
Chỉ là khi nâng chén rượu lên, tay áo dài che khuất gương mặt, nụ cười đã hoàn toàn biến mất, sắc mặt vô cùng u ám.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!