Người đứng thứ ba bảng Thiên của Kiếm Tông, Mộc Tuyết Cầm, cũng không ngoại lệ, nàng ta luôn xem người này là kỳ phùng địch thủ.
Lâm Nhất không quan tâm mấy, hắn nhìn người đứng bên trái La Uyên, kẻ ấy mặc áo vàng, bình thường đến mức không có gì bình thường hơn, trên mặt đeo chiếc mặt nạ vàng.
Đại hội Thiên Trì không liên quan đến cảnh giới Long Mạch, hiện tại Lâm Nhất cũng còn cách khá xa cảnh giới Long Mạch.
Có lẽ không sợ đối phương, nhưng muốn giành chiến thắng thì gần như không có khả năng, cho dù căn cơ có mạnh đến đâu.
Trước khoang cach của đại cảnh gioi, tat ca đều tro nen không đáng để so sánh.
Đối phó với Long Mạch bình thường thì còn được, nhưng đối phó với loại yêu nghiệt rõ ràng mới ở cảnh giới Long Mạch tầng thứ nhất đã nắm giữ Long Nguyên, thì hoàn toàn không có chút cơ hội thắng nào.
Có Mộc Tuyết Cầm ở đây, cũng không đến lượt hắn phải lo lắng.
“Người kia là ai?"
Lâm Nhất hỏi Kim Huyền Dực, hắn rất hứng thú với người đàn ông đeo mặt
nạ.
"Không biết."
Kim Huyền Dực lắc đầu, sau đó nói: "Có khi nào là Tần Thương!”
Ý tưởng cũng hay, nhưng tiếc là không thể.
Với thủ đoạn của Thiên Huyền Tử, Lâm Nhất tin rằng đối phương có thể chữa khỏi toàn bộ thương thế của Tần Thương, thậm chí ngay cả đôi mắt bị mù cũng có thể chữa lành.
Nhưng người này tuyệt đối không phải Tần Thương, bởi vì Lâm Nhất từng móc Long Cốt của hắn ta, khí tức của Tần Thương hắn rất quen thuộc.
Nếu người đeo mặt nạ này thật sự là Tần Thương, thì Lâm Nhất sẽ là người đầu tiên phát hiện ra.
Chỉ trong chốc lát, La Uyên đã uống cạn ba chén, nhìn về phía Mộc Tuyết Cầm, cười nói: "Khí thế của Kiếm Tông đúng là không nhỏ, Thánh đồ đều đến đủ, lần đại hội Thiên Trì này là quyết tâm phải thắng chắc rồi!"
"Không dám nhận."
Mộc Tuyết Cầm khẽ nói, không kiêu ngạo cũng không khúm núm.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!