Người khác có lẽ sẽ có chút lo lắng, nhưng hắn rất tự tin, lúc bước vào Long Mạch tầng thứ nhất tuyệt đối có thể sinh ra Long Nguyên.
Chuyến đi đến Tàn Long Tinh Giới đã khiến nền tảng của hắn vượt xa đồng lứa.
Nếu có thể, suất vào hồ Hóa Long, hắn có thể nhường cho người khác tranh.
Nếu Khương Thành thật sự có thể gánh vác cục diện, Lâm Nhất không ra mặt cũng chẳng có vấn đề gì, hắn nhìn chuyện này rất thoáng.
Nhiều khi, khiêm tốn cũng là chuyện tốt.
Ba ngày trôi qua.
Ngọn núi hùng vĩ hiện ra trong tầm mắt mọi người, mây mù bao phủ, ngọn núi sừng sững như thanh kiếm treo ngược xuống trời.
Thuyền lầu dừng ở chân núi, rất nhanh đã có người của Thiên Trì Sơn Trang ra tiếp đón.
"Mộc cô nương, cha tôi đã chờ rất lâu rồi!"
Chàng trai áo trắng phong độ nho nhã, tay phải cầm kiếm, dẫn theo mấy tên tùy tùng, bước nhanh về phía đoàn người Kiếm Tông.
Người này chính là thiếu trang chủ của Thiên Trì Sơn Trang - Bùi Khiêm, y lễ phép chu đáo, đối với đoàn người Kiếm Tông không dám sơ suất.
Rất nhanh, đám người Lâm Nhất đã được dẫn vào trong Sơn Trang.
Thiên Trì Sơn Trang nam ở lưng chừng nui, diện tích rộng lớn, bên trong có đủ loại lầu các cao vút, điện vũ treo lơ lửng, còn khí thế hơn nhiều thế gia Thánh Giả khác.
Điểm tổ chức đại hội, ở trong tòa lâu các giữa không trung của Thiên Trì Sơn Trang.
Giữa các lầu các có rất nhiều hành lang treo lơ lửng, chín tòa lầu các lớn tạo thành hình tròn trong biển mây, ở giữa là quảng trường rộng lớn.
Lầu các cũng như đình đài, bốn phía không có cửa, nối với nhau bằng hành lang treo giữa trời.
Cách bố trí này, khiến mọi người cảm thấy như ở giữa mây trời, hệt như tiên cảnh hùng vĩ vậy.
Bùi Khiêm dẫn đoàn người Kiếm Tông đến tòa lầu các rồi chào tạm biệt, mọi người ngồi xuống, rất nhanh đã có người hầu mang linh quả và rượu ngon lên.
Lầu chính vẫn còn trống, đó là vị trí chủ toa của Thiên Trì Sơn Trang, đến lúc đó trang chủ sẽ tự mình chủ trì đại hội.
Trang chủ của Thiên Trì Sơn Trang là Thiên Trì Thánh Quân, trong Hoang Cổ Vực cũng được xem là một trong những cường gia hang đầu, neu không thì mảnh đất phong thủy có hồ Hóa Long này đã sớm bị cướp mất rồi.
Lâm Nhất đảo mắt nhìn quanh, đã có bốn nhà đến trước.
Tuy chưa gặp nhiều, nhưng từ quần áo và khí tức của vài người, Lâm Nhất có thể phân biệt được, nhóm người mặc đồ xanh là Phỉ Thúy Sơn Trang, có hòa thượng tất nhiên là chùa Kim Cang, toàn phụ nữ thì là Thánh Âm Các.
Còn lại một tòa lầu các, ngồi đó hầu hết đều là Huyền Sư, chắc chắn là đệ tử của Huyền Cốc.
Đại hội Thiên Trì mỗi năm, Thánh Âm Các và Huyền Cốc gần như đều ở cuối bảng, không có cảm giác tồn tại mấy. Hai phái này khá đặc thù, một phái tu luyện đạo Âm Luật, một phái tu luyện đạo Linh Văn.
Đạo Âm Luật so với võ đạo thì ngưỡng cửa cao hơn nhiều, không phải không thể sinh ra cao thủ, chỉ là yêu cầu tư chất và ngộ tính quá cao.
Thế nhưng địa vị của hai phái trong Hoang Cổ Vực chẳng hề thấp, thậm chí còn sống tự tại hơn nhiều.
Thánh Âm Các có lai lịch cực lớn, khởi nghiệp bằng tình báo, nổi danh khắp Hoang Cổ, thường xuyên tổ chức các loại đại hội đấu giá, quan hệ tốt với nhiều thế lực ngoại vực, tám phương đều quen biết, giao thiệp linh hoạt, không thế lực nào dám xem thường họ.
Còn về Huyền Cốc thì càng khỏi phải nói.
Huyền Cốc giỏi luyện đan, rèn binh và bày trận, gần như tập hợp toàn bộ Thánh Huyền Sư giỏi nhất của Hoang Cổ.
Chùa Kim Cang có truyền thừa Phật môn, nền tảng thâm hậu, thực lực mạnh mẽ, so với Kiếm Tông cũng ngang ngửa. Phỉ Thúy Sơn Trang thì ẩn mình một góc, bên trong có Vô Tướng Thần Quyết lừng danh trong Hoang Cổ Vực, thỉnh thoảng có thể chen vào hạng ba.
Tám đại tông môn siêu cấp đã đến năm nhà, còn Huyền Thiên Tông, Thiên Đao Lâu cùng Hỏa Lôi Môn vẫn chưa tới.