Duoi sự an mon của sức mạnh U Minh, độc tố chỉ tồn tại trong chốc lat đã tan biến không còn, không thấy bóng dáng.
Âm!
Đột nhiên, từng gốc cổ thụ chống trời liên tiếp sụp đổ, ngay khoảnh khắc tiếp theo, có hai đạo ma quang màu tím từ trong sương đen bắn ra.
Huyền ảnh chồng chất, càn khôn biến hóa trăm lần!
Lâm Nhất thi triển thân pháp Trục Nhật Thần Quyết, trong khoảng cách tấc đất dời nửa tấc, hư không xuất hiện gợn sóng nhàn nhạt, hai đạo ma quang lướt sát qua người hắn.
Gầm!
Vừa mới tránh thoát đạo ma quang này, tiếp tục có đạo màu tím kinh hồng lao ra, đến gần mới phát hiện đó chính là bản thể của Tử Vân Ma Mãng.
Thân thể thoạt nhìn nhẹ nhàng như điện, nhưng khi đến gần thì vô cùng nặng nề, há cái miệng máu về phía Lâm Nhất.
Lâm Nhất không nhìn rõ được thân thể đối phương, chỉ có thể thấy hang máu đỏ ngòm, phóng thích ra hấp lực khủng bố quấn chặt lấy hắn mà không ngừng kéo đi.
Ba mươi sáu chữ Thiên!
Lâm Nhất dang hai canh tay, dùng kiem thế chấn đoạn luồng hấp lực này, thân thể rời đất mà lui về sau.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Đồng thời, từng bóng người đen trắng từ trong cơ thể hắn bay ra, kiếm quang đan xen, bút mặc tung bay.
Đợi đến khi miệng máu của Tử Vân Ma Mãng khép vào, Lâm Nhất mới vung chưởng ra, chữ Thiên cổ xưa ngưng tụ bằng kiếm quang rơi xuống.
Bùm!
Tử Vân Ma Mãng lơ lửng giữa không trung lập tức bị bay ra ngoài, chưa kịp giãy giụa đứng dậy, thì cùng lúc Lâm Nhất đáp xuống đất, có từng bóng người từ trong cơ thể hắn bay ra.
Bảy mươi hai chữ Địa!
Mỗi bóng ảnh vung ra đường kiếm quang, trọng lực sẽ chồng thêm, đến khi Lâm Nhất rơi xuống đất, trọng lực đã chồng đến bảy mươi hai lần.
Thân thể to lớn của Tử Vân Ma Mãng bị ghì chặt trên mặt đất, dưới áp lực trọng lực, da nó nổ tung ra, giống như có những sợi dây thừng không ngừng siết chặt trên người nó.
Hai chữ Thiên và Địa lơ lửng bên cạnh Lâm Nhất, khi xoay chuyển, thì trời đất đảo lộn, không gian cũng chậm rãi vặn vẹo.
Tử Vân Ma Mãng nằm trên mặt đất phát ra tiếng gầm giận bất lực, nỗi đau không ngừng gia tăng, mặc cho nó thi triển uy lực yêu sát thế nào cũng không hề hấn gì.
Đột nhiên, trong mắt nó thấm ra huyết quang màu đen, khoảnh khắc tiếp theo, có tử quang từ trong cơ thể nó bùng phát ra.
Rắc rắc rắc!
Trong hư không, từng đạo kiếm quang nổ tung, chữ Địa đang lơ lửng giữa không trung của Lâm Nhất, xuất hiện những vết nứt nhỏ.
Tử Vân Ma Mãng nhân cơ hội vùng thoát ra, thân thể xoay chuyển, như điện quang lao vụt về phương xa.
"Yêu thú nắm giữ Long Nguyên đúng là bạo lực."
Lâm Nhất khẽ nheo mắt tự nói, Long Nguyên bùng nổ vào giây phút cuối cùng, toàn bộ đều dồn đòn lên người hắn, quả thực khá đau đầu.
Đúng lúc Tử Vân Ma Mãng cho rằng mình thoát được, ở góc của cây đại thụ chống trời, cái bóng đen gầy nhỏ đột nhiên hiện thân.
Gào!
Khoảnh khắc tiếp theo, bóng đen này bỗng nhiên trở nên vô cùng khổng lồ, nó đưa bàn tay ra, bóp chặt lấy cổ Tử Vân Ma Mãng rồi ấn ngã nó xuống đất.
Rắc!
Trong khoảnh khắc ngã xuống, đầu của Tử Vân Ma Mãng bị bóp đến mức đứt sống, như tảng đá lớn lăn đi.
Chính la Tieu Tac Mieu hoa than thanh Thai Cổ Long Viên!
Vèo!
Tiểu Tặc Miêu lắc mình, biến thành con mèo đen, lao về phía Lâm Nhất.
Một người một mèo phối hợp ăn ý trong rừng rậm này, sớm đã hợp tác vô số lần, rất nhiều yêu thú Lâm Nhất lười động thủ đều do nó thu dọn tàn cục.
Không bao lâu, Tiểu Tặc Miêu đã rơi trên vai Lâm Nhất.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!