Nói giết ngươi là giết ngươi!
Mộc Huyền Không không hề nương tay chút nào, xách theo đầu của Tần Hiêu, chậm rãi bước trên tầng mây.
Trận giao thủ giữa các Thánh Giả, rất nhiều người không thể nhìn rõ, thậm chí cường giả cảnh giới Sinh Tử cũng chưa chắc nhìn ra được bao nhiêu manh mối, cho nên Mộc Huyền Không cố ý đi rất chậm.
Ông ấy muốn để cho tất cả mọi người biết, Kiếm Tông không thể bị sỉ nhục! Kiếm Tông không thể bị khinh thường!
Tần Hiêu dám bảo Kim Tuyệt ám sát Lâm Nhất, chính là tát vào mặt Kiếm Tông, vậy thì cái tát này tất nhiên phải trả.
Ông ấy đã từng hứa với Lâm Nhất, chỉ cần Kiếm Tông còn tồn tại, thì tuyệt đối không cho phép Lâm Nhất bị ức hiếp.
Tranh đấu giữa đồng bối thì ông ấy lười quản, Dao Quang cũng lười quản, nhưng nếu ngươi phái cường giả cảnh giới Sinh Tử đến bắt nạt Lâm Nhất, thì chuyện này, Mộc Huyền Không nhất định phải quản.
Kim Tuyệt không có mặt, vậy thì giết ngươi, Tần Hiêu!
“Gia chủ!"
“Đây ... Đây là sao? Kia ... Kia ... Là đầu của gia chủ sao?"
"Không, sao có thể như vậy được !! "
Đến khi mấy vạn đệ tử Tần gia ở phía xa nhìn rõ đầu trong tay Mộc Huyền Không, từng người từng người đều kinh hãi, như bị sét đánh.
Toàn thân bọn họ run rẩy, nói năng lắp bắp, hoàn toàn không nói rõ được lời nào.
Đó chính là Tần Hiêu!
Kẻ đã thành Thánh từ tám trăm năm trước, không chỉ trong Tần gia mà ở cả Hoang Cổ Vực cũng là cường giả lừng lẫy, vậy mà hôm nay chết trong tay Mộc Huyền Không.
Nói giết là giết, chuyện này không chân thật!
Quá hư ảo!
Trong lòng rất nhiều người, Thánh nhân gần như là sự tồn tại giống như thần thoại truyền thuyết, Thánh nhân sao có thể nói chết là chết được.
Sâu trong nội tâm của vô số người, bị chấn động đến mức không thể tưởng tượng nổi, tam quan gần như sụp đổ.
Thì ra Thánh nhân cũng sẽ chết sao?
Rất nhiều đại nhân vật cảnh giới Sinh Tử từng trải, sắc mặt cũng nặng nề, nhìn về hướng Mộc Huyền Không rời đi mà không nói nên lời.
Trong Hoang Cổ Vực bao nhiêu năm nay chưa từng có Thánh nhân giao đấu, còn về việc Thánh nhân ngã xuống, càng không biết là chuyện của năm tháng nào rồi.
Hôm nay cái chết của Tần Hiêu, chắc chắn sẽ chấn động Hoang Cổ, thậm chí truyền khắp cả Đông Hoang.
"Hoang Cổ Vực, e là sắp loạn rồi!"
Trong Hoang Cổ Vực, cạnh tranh giữa các tông môn và thế gia vốn đã cực kỳ kịch liệt, nhưng nhờ có Dao Quang tồn tại, nhìn chung vẫn không xảy ra động loạn gì
Dao Quang chỉ có một người một kiếm, trấn thủ Hoang Cổ, vô hình đã gánh thay cho các thế lực rất nhiều áp lực từ bên ngoài.
Neu khong co Dao Quang ton tại, Hoang Co Vuc đa som bị cac thanh địa khác nhòm ngó và chiếm lấy, dù sao nơi này từng là một trong Cửu Đại Cổ Vực.
Thế nhưng nay Dao Quang đã già, ai cũng biết rằng dưới vẻ yên bình bề ngoài, đang ẩn chứa thế cục kinh thiên động địa.
Khi Dao Quang qua đời, Hoang Cổ Vực chắc chan sẽ đại loan, các thế lực sẽ bị xáo trộn lần nữa.
Hiện tại chỉ là sự yên lặng trước cơn bão mà thôi, mọi bên đều đang chờ xem Dao Quang có thể vượt qua cửa ải này hay không.
Nhưng chẳng ai ngờ, còn chưa thực sự đến ngày đó, thì đã có Thánh Giả ngã xuống rồi.
Không bao lâu nữa, Huyền Cốc, chùa Kim Cang, Thiên Đao Lâu, Lôi Hỏa Môn, Phỉ Thúy Sơn Trang, Thánh Âm Các, các chưởng môn của những tông môn này, đều sẽ nhận được tin tức Tần Hiêu bị giết.
Các đại thế gia có Thánh Giả tọa trấn, cũng sẽ lập tức nhận được tin.
Việc Thánh Giả chết, tất nhiên sẽ gây ra chấn động vô cùng lớn, còn nguyên nhân vì sao Mộc Huyền Không ra tay, cũng sẽ theo đó mà truyền ra ngoài.
"Đi thôi, mau mang tin tức trở về."
“Chuyện này e rằng thật sự khó mà kết thúc êm đẹp được, thế gia Thần U không phải hạng dễ chọc vào, hơn nữa bọn họ còn có vô số mối quan hệ dây mơ rễ má với Đế quốc Thần Long.”
“Ngươi nghĩ nhiều rồi, chỉ cần Thiên Huyền Tử không ra tay, thế gia Thần U dù có nuốt không trôi cơn tức này thì cũng phải nuốt vào."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!