Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Độc Tôn Truyền Kỳ ( Kiếm Thần Yêu Nghiệt) - Lâm Nhất

Tử Lôi Thánh Quân giận dữ gầm lên, tượng thánh phía sau ông ta lập tức mở ra, điên cuồng bù đắp những quy tắc lôi đình bị thanh kiếm kia chém nát.

Rầm rầm!

Hai bên va chạm vô cùng cứng rắn, trong chớp mắt đã phân ra thắng bại, lôi quang cuồn cuon bốn phương do Tử Lôi Thánh Quân ngưng tụ hoàn toàn vỡ nát. Kiếm Xích Tiêu hất tung lôi đao, chém thẳng lên người ông ta, đánh ông ta phun máu, thân hình bị hất văng xa ngàn dặm.

Phụt!

Kiếm quang xé rách thánh giáp, trên thân thể Tử Lôi Thánh Quân bị cưỡng ép xé toạc thành vết thương dữ tợn, sâu đến tận xương, vô cùng đáng sợ.

Ào!

Thánh huyết cuồn cuộn phun ra, như cơn mưa lớn trút xuống, che trời lấp đất, tràn ngập khắp không gian.

Kinh hoàng, chấn động!

Những cường giả ở xa nhìn về nơi này, bất kể là tu sĩ cảnh giới Sinh Tử hay nhân vật Thánh cảnh, tất cả đều chấn kinh, ánh mắt trừng lớn, sững sờ không thể tin nổi.

Dù cách xa hàng vạn dặm, từng người vẫn cảm thấy sống lưng lạnh buốt.

Thánh Giả sống hơn hai ngàn năm, vậy mà bị Mộc Huyền Không một kiếm đánh bay ngàn dặm, thánh huyết tung tóe thành sông.

“Ngươi mới tu luyện ba trăm năm ... sao quy tắc Thánh đạo của ngươi khủng bố đến mức này?"

Ánh mắt của Tử Lôi Thánh Quân gắt gao nhìn Mộc Huyền Không, ông ta và Dao Quang vốn là nhân vật cùng thời, hai nghìn năm trước, Dao Quang danh chấn Đông Hoang, tung hoành thiên hạ, một kiếm có thể quét ngang vạn địch.

Vậy mà hôm nay, trong bóng dáng của Mộc Huyền Không, bọn họ thấy thấp thoáng tia phong thái khi xưa của Dao Quang.

Ông ta ngẩng đầu nhìn, đối diện với ánh mắt của Thanh Hỏa Thánh Quân, từ trong mắt đối phương, cả hai đều nhìn thấy vẻ kiêng kị.

Keng!

Mộc Huyền Không khoác thánh bào, trong tay là thanh Thánh kiếm Xích Tiêu vang lên tiếng ngân không ngớt, thanh kiếm nhiễm máu thánh, lưỡi kiếm càng thêm sắc bén.

Tần Hiêu đứng bên cạnh, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Vừa rồi ông ta còn vô cùng ngông cuồng, cho rằng có hai lão tổ tương trợ, muốn bắt Mộc Huyền Không dễ như trở bàn tay.

Nào ngờ, chỉ một kiếm của đối phương đã lập tức hóa giải toàn bộ nguy cục.

“Hôm nay bổn tọa sẽ giết Tần Hiêu, nếu hai ông cố chấp, bổn tọa không ngại dạy các ông thế nào là chữ chết!" Mộc Huyền Không nhìn về phía hai vị lão Thánh Quân, khẽ nhướn mày, lạnh lùng nói.

Trong lòng Tử Lôi Thánh Quân và Thanh Hỏa Thánh Quân, không khỏi trầm xuống.

Quá giống rồi!

Dù là ngữ điệu trong lời nói, hay khí chất, đều quá giống với Dao Quang năm xưʼa

“Hai vị lão tổ, đừng để ông ta dọa, rốt cuộc ông ta chỉ là tiểu bối mới thành Thánh ba trăm năm! Ba trăm năm không xuống nui, còn muốn lấy Tần Hiêu ta làm kiếm luyện tập ư? Ta không tin, ông ta thật sự có bản lĩnh đó! Chiêu kiếm vừa rồi, ông ta tuyệt đối không thể thi triển lần thứ hai!"

Sắc mặt Tần Hiêu trầm xuống, thúc giục thương Thần Diệu trong tay đến cực hạn, bảy ngàn vì tinh tú hiện lên trên đỉnh đầu ông ta.

Mọi người ở xa lập tức không còn nhìn rõ thân ảnh Tần Hiêu, chỉ cảm thấy dưới vô số tinh tú, ánh sáng tỏa ra từ cơ thể ông ta đã chói lòa hơn cả mặt trời.

“Thánh khí Tinh Diệu! Tần Hiêu cũng có chút bản lĩnh đấy, trong thời gian ngắn như vậy mà có thể thúc giục Thánh khí Tinh Diệu đến mức tận cùng."

“Song Diệu Thiên Tinh, món đại sát khí như vậy trong tay Thánh Giả, uy lực quả thật kinh người."

Vô số cường giả cảnh giới Sinh Tử đều vô cùng kinh hãi.

"Thần Diệu Quang!"

Tần Hiêu gầm lên, tiếng quát vang rền ấy khiến ánh sáng từ trường thương trong tay ông ta xé rách cả ba mươi sáu tầng trời.

Uy năng của Thánh khí Song Diệu hóa thành hàng ngàn luồng quang mang, bộc phát ra thế hủy thiên diệt địa, ập thẳng về phía Mộc Huyền Không.

"Mộc Huyền Không, ngươi thật sự cho rằng mình là Dao Quang thứ hai sao? Dám một mình một kiếm khiêu chiến thế gia Thần U của ta, hôm nay xem như ngươi xui xẻo, ta sẽ cho ngươi biết Thánh khí Song Diệu đáng sợ thế nào, cho dù Dao Quang có đích thân đến, ta cũng phải phế bỏ tu vi của ngươi!"

Dòng lưu quang cuồn cuộn cuốn qua, những vết nứt nơi ba mươi sáu tầng trời như băng hà nứt toác, không ngừng mở rộng.

Đợi đến khi bảy nghìn đạo lưu quang hội tụ, sức mạnh bùng nổ ra kinh người, như muốn xé nát cả không gian.

Ầm ầm!

Vô số mảnh vỡ không gian, diễn hóa thành gió bão, quét sạch tám phương, ngay cả Thánh Giả nhìn thôi cũng giật mình kinh hãi.

Mộc Huyền Không cầm kiếm đứng thẳng, từng đạo huyền quang từ trên trời rơi xuống, sau đó tầng tầng chồng chất, hợp thành vùng lĩnh vực vô hình.

Quang mang thần diệu xé nát hư không, khi chạm vào lĩnh vực trong khoảnh khắc, lập tức nổ tung thành tia lửa, bắn tung toé ra ngoài.

Đòn mạnh nhất của Thánh khí Song Diệu, ngay cả vạt áo của Mộc Huyền Không cũng không chạm được.

"Kiếm vực!"

"Tần Hiêu mau lui về!"

Sắc mặt Thanh Hỏa cùng Tử Lôi Thánh Quân lập tức thay đổi, không kìm được hét lên.

Giữa ấn kiếm trên ấn đường của Mộc Huyền Không, ấn kiếm nở rộ, rồi nứt ra khe hở, tựa như có vầng thái dương sắp phun trào mà ra.

Ngay khi Tần Hiêu còn đang kinh nghi bất định, đạo kiếm quang đỏ rực phá vỡ ba mươi sáu tầng trời, tựa như dải ngân hà rủ xuống.

Bùm!

Thánh quang trên người Tần Hiêu, cùng toàn bộ các quy tắc Thánh đạo, đều tan biến thành hư vô.

“Chém!"

Khoảnh khắc tiếp theo, bên tai ông ta vang lên tiếng gầm kinh thiên, Mộc Huyền Không dùng kiếm đâm xuyên ngực ông ta, nghiền nát cả Thánh nguyên bên trong.

"Không không không!"

Tần Hiêu gào thét thảm thiết, liên tục kêu gào.

Phụt!

Kiếm quang lóe lên, đầu người lập tức bay ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!