Thế gia Thần U, đứng đầu trong mười đại thế gia Thánh Giả thời Hoang Cổ.
Được Đế quốc Thần Long ban tặng phong hiệu, vị trí ở phía tây bắc Hoang Cổ Vực, là thế lực bá chủ chân chính.
Nói là thế gia, nhưng thực ra cũng thu nhận đệ tử ngoại tộc, xét riêng về thực lực thì không kém bao nhiêu nếu so với tám tông môn siêu cấp của Hoang Cổ Vực.
Hai chữ Thần U, sức nặng quá lớn.
Cho dù thật sự không bằng tám tông môn siêu cấp, cũng không có tông phái nào dám trở mặt với thế gia Thần U, bởi vì hai chữ này là phong hiệu do Đế quốc Thần Long ban tặng.
Bất kỳ thế lực nào muốn trở mặt với thế gia Thần U, đều phải cân nhắc thái độ của Đế quốc Thần Long.
Trong thế giới Côn Luân rộng lớn, được Đế quốc Thần Long sắc phong cũng chỉ có mười thế gia.
Thế gia Thần U liên miên rộng lớn, diện tích chiếm giữ đủ để sánh ngang với tông môn siêu cấp.
Nội phủ, chính điện của Thần U.
Tần Hiêu gia chủ hiện nay của thế gia Thần U, đang cùng mấy vị tộc lão bàn bạc về chuyện Kim Tuyệt.
Tần Hiêu là cường giả mạnh nhất của Tần gia, tám trăm năm trước đã thành Thánh, nắm quyền quản lý Tần gia đã gần ngàn năm.
Thế nhưng nhìn qua, ông ta không hề già nua, dáng dấp trung niên, không giận mà uy.
Cac toc lao co mat, chi can nhin thoang qua, toan bo deu la cưong gia cảnh giới Sinh Tử đỉnh phong.
Trận thế như vậy, nhìn khắp toàn bộ Đông Hoang cũng khó mà tưởng tượng nổi hùng mạnh đến mức nào, mà đây chỉ là buổi họp tộc đơn giản.
Trong Hoang Cổ Vực, các thế lực lớn đều hiểu rất rõ.
Với tư cách là thế gia được ban phong hiệu, Tần gia tuyệt đối không chỉ có một vị Thánh Giả, nền tảng thực lực sâu không thể dò.
Nếu tính thêm mối quan hệ vi diệu giữa Tan gia và Huyền Thiên Tông, thì thế gia Thần U chắc chắn là bá chủ thực sự của vùng Tây Bắc, ngoại trừ tông môn siêu cấp Huyền Cốc ra, không có bất kỳ thế lực nào có thể đối kháng.
“Đại trưởng lão, đường đi của Kim Tuyệt đã sắp xếp xong chưa?"
Tần Hiêu nhìn ông lão áo xám ở bên tay trái hỏi, ông lão ấy chính là Đại trưởng lão của Tần gia, Tần Tuyệt - cao thủ đệ nhất của thế gia Thần U đang dưới trướng của Tần Hiêu.
"Tộc trưởng, đã sắp xếp xong rồi."
Tần Tuyệt nói: “Lúc này chắc ông ta đã ở trong Đế quốc Thần Long, cho dù Kiếm Thánh ra tay, cũng đủ để đảm bảo an toàn cho Kim Tuyệt. Đợi khi sóng gió qua đi, ta sẽ cho người đón ông ta về."
“Làm tốt lắm!"
Trên gương mặt Tần Hiêu hiện lên nụ cười hài lòng, trầm ngâm nói: "Kim Tuyệt tuy là người ngoại tộc, nhưng trung thành tận tụy với Tần gia ta, thậm chí không tiếc mạng để liều chiến. Công thần như thế, Tần gia ta nhất định phải bảo vệ đến cùng, nếu không sau này sẽ chẳng còn ai chịu liều mạng vì chúng ta nữa."
"Thật đáng tiếc cho Kim Tuyệt, ông ta ở Huyền Thiên Tông chỉ cần tiến thêm một bước nữa là có thể trở thành trưởng lão chấp pháp."
“Đáng tiếc nhất vẫn là thẳng nhãi ranh kia, thế mà vẫn có thể sống sót, mạng đúng là không phải hạng tầm thường!"
"Kiếm Tông mấy năm nay thật sự càng ngày càng quá đáng, những tông môn siêu cấp khác đều sẽ nể mặt Tần gia ta đôi phần, chỉ có Kiếm Tông cứ tưởng mình là thánh địa!"
Năm đó ở thiên lộ, các tông môn siêu cấp khác do chịu áp lực, đều không dám thu nhận Lâm Nhất.
Chỉ có Kiếm Tông, cưỡng ép đưa Lâm Nhất đi, mối thù này người của thế gia Thần U vẫn luôn khắc ghi.
“Hừ!"
Trong mắt Tần Hiêu lóe lên tia lạnh lùng, đối với lối hành xử của Kiếm Tông, ông ta sớm đã bất mãn.
Giới tử Thần U chính là huyết thân huyền tôn của ông ta, tuy nói số lượng huyền tôn rất nhiều, nhưng có thể trở thành giới tử thì nhất định là người ưu tú nhất trong đó.
Để hắn ta tham gia cuộc tranh tài vạn giới, chính là để tranh đoạt khí vận, mở đường cho hắn ta giáng lâm Côn Luân.
Mục đích chính là vì vị trí đứng đầu bảng Thiên Lộ!
Từ xưa đến nay, người có thể trở thành người đứng đầu bảng Thiên Lộ, sau khi giáng lâm Côn Luân, ít nhất đều có tư chất thành Thánh.
Thế nhưng đã hơn mười năm, mà chết trong tay thằng nhãi ranh của hạ giới, đối với Tần Hiêu mà nói quả thực chính là nỗi nhục trong các nỗi nhục.
Kiếm Tông đưa Lâm Nhất đi, càng là cái tát thẳng vào mặt.
“Thiên Huyền Tử cái đồ chó má kia, càng ngày càng quá quắt, nếu ông ta nhúng tay vào chuyện này, thì giờ thẳng nhãi ranh đó đã thành cái xác rồi!"
Tần Hiêu bất mãn nói.
Các tộc lão khác lập tức im thin thít, không dám nói tiếp.
“Cái thằng chó má này, thật sự đã quên mất năm xưa là ai nâng đỡ ông ta quật khởi ở Huyền Thiên Tông, không có thế gia Thần U ta thì làm gì có Thiên Huyền Tử ngày hôm nay?" Tần Hiêu chửi bới.
Việc Thiên Huyền Tử trục xuất Kim Tuyệt ra khỏi Huyền Thiên Tông khiến ông ta vô cùng tức giận, giận đến mức suýt phun máu.
Còn có Tần Thương!
Rõ ràng là đệ tử Tần gia, vậy mà giờ đây hoàn toàn không coi ra tộc ra gì, năm đó ở đảo Thương Huyền lẽ ra nên giết chết hắn ta rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!