Khi Mục Xuyên diện kiến chưởng môn, tại Phi Vân Phong, sau khi Lâm Nhất nghỉ ngơi đôi chút thì đi thăm hỏi.
Trước tiên hắn đến hỏi thăm đại sư huynh Phong Loan ở Thần Tiêu Phong, đưa cho đối phương hai quả thánh thu được từ Tàn Long Tinh Giới, sau đó đi gặp đám người Công Tôn Viêm, Quý Thư Huyền, Kim Huyền Dực, coi như chu toàn, không bỏ sót ai.
Cuối cùng tại Xích Tiêu Phong, hắn gặp được Mộc Thanh Thanh, tặng ba quả thánh, quả thánh Bích Thủy, quả thánh Phong Lôi, quả thánh Thủy Nguyệt.
“Ngươi có tạo hóa gì vậy? Thật quá mức rồi, vừa ra tay đã là ba quả thánh!"
Mộc Thanh Thanh đương nhiên hiểu rõ, ba quả thánh này trân quý đến mức nào, cho dù là cường giả cảnh giới Sinh Tử cũng chưa chắc lấy ra nổi.
“May mắn thôi."
Lâm Nhất mỉm cười, không nói quá chi tiết.
Chuyện Tàn Long Tinh Giới, có thể không nói thì hắn vẫn sẽ cố gắng không nói, sư huynh Mục Xuyên cũng đã nhắc nhở hắn rồi.
Thần cốt Thanh Long tuyệt đối không thể để lộ quá sớm, đặc biệt là chuyện trong đó ẩn chứa thần văn nguyên thủy, càng không thể tùy tiện tiết lộ.
“Sao ta không có cái vận may như vậy chứ ... " Mộc Thanh Thanh hơi ghen tị
nói.
“Thế gian này không có bất kỳ thành tựu nào là chỉ dựa vào vận may mà giành được, vận may thường đi kèm với hiểm nguy, vận may càng lớn thì nguy cơ cũng càng lớn, loại vận may này, muội vẫn là đừng mong có thì hơn. Muội chỉ nhìn thấy Lâm Nhất lấy ra nhiều quả thánh thế này, nhưng e rằng chưa từng nghĩ đến, phía sau những quả thánh này, rốt cuộc đã chôn vùi bao nhiêu hài cốt!"
Ngay lúc đó, giọng nói trong trẻo lạnh lùng mà dịu dàng vang lên.
“Tỷ tỷ!"
Mộc Thanh Thanh thoáng giật mình, sau đó vui mừng khôn xiết, vội vàng quay người nhìn.
Trên đỉnh tháp, dọc hành lang khúc khuỷu nơi hồ tâm, chẳng biết từ khi nào đã xuất hiện nữ tử kiều diễm tuyệt thế, phong hoa vô song.
Mộc Tuyết Cầm.
Lâm Nhất ngẩng đầu nhìn, mắt sáng rực lên, hắn từng thấy qua bức họa của nữ tử này, nhưng người thật so với bức họa đẹp gấp nhiều lần.
Nàng ta từ trong hồ uyển chuyển bước tới, tựa như mỹ nhân trong bức tranh chậm rãi mở ra, đến khi bức tranh mở ra hết, thì mỹ nhân cũng từ trong tranh bước ra.
"Xin chào Mộc sư tỷ."
Lâm Nhất đứng dậy hành lễ.
Lời nói này của Mộc Tuyết Cầm khiến Lâm Nhất đánh giá nàng ta cao hơn nhiều, tuy là lần đầu gặp mặt nhưng thiện cảm đã dâng trào.
Đệ tử và khách khanh của bảy đại ma tông, hai ba ngàn người, gần chín phần mười đều ngã xuống trong Tàn Long Tinh Giới. Ngay cả bản thân Lâm Nhất, cũng là vào chốn cửu tử nhất sinh, mấy lần suýt chút đã mất mạng, quả thánh thật sự chẳng dễ dàng gì mà có được.
Đó quả thực là vận may của Lâm Nhất!
Thế nhưng những lời này chỉ có thể do chính hắn nói ra, nếu kẻ khác thật sự cho rằng đó là vận may, thì chẳng phải quá ngây thơ.
Loại vận may này, dù trao cho bất kỳ đệ tử nào của Kiếm Tông, cũng chưa chắc có mạng mà sống sót.
“Không cần khách khí!”
Mộc Tuyết Cầm nhìn Lâm Nhất, mỉm cười nói: "Ta đã gặp ngươi rất nhiều lần rồi, chỉ là đều từ xa mà nhìn, khoảng cách gần như vậy, vẫn là lần đầu tiên."
Gặp ta rất nhiều lần rồi?
Lâm Nhất có chút mơ hồ, Mộc Thanh Thanh thì đắc ý cười nói: "Chuyện của sư huynh ở đảo Thương Huyền, sau khi ta trở về đã kể hết cho tỷ tỷ, tỷ tỷ vô cùng hiếu kỳ về sư huynh. Từ luc su huynh nhập tông đã để ý đến sư huynh rồi, đại điển Khai Sơn, lễ rửa tội Thánh Trì, trận đấu năm phong, mỗi lần đều bị sư huynh làm kinh động không ít."
Lâm Nhất hơi kinh ngạc, rồi có chút không tự nhiên.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!