Khí tức toàn thân như thể một con huyền quy đang ngủ đông, rơi vào trạng thái ẩn giấu khí tức. Trong Tử Phủ, những vì tinh tú trên bầu trời lần lượt trở nên ảm đạm.
Cùng lúc đó, Lâm Nhất kinh ngạc phát hiện khi thi triển thủ đoạn này, mọi loại tiêu hao gần như hoàn toàn biến mất.
Thú vị thật!
Chốc lát sau, Lâm Nhất mở mắt. Lúc này, khí tức tỏa ra từ hắn chỉ giống như một Thần Đan tôn giả bình thường, không nhìn ra được tu vi nông sâu ra sao.
Mục Xuyên gật đầu: "Rất tốt. Giờ chỉ cần đệ không cố tình để lộ thực lực thì sẽ không ai nhìn thấu được. Cho dù là cao thủ cảnh giới Sinh Tử cũng phải cực kỳ chú ý mới thấy được sơ hở. Nhưng đa số bọn họ sẽ chẳng hao tâm tổn sức vào việc quan sát đệ đâu".
Vừa nói, trong lòng Mục Xuyên vừa thầm kinh ngạc. Mới nửa canh giờ mà đã học xong thủ đoạn này, ngộ tính của sư đệ quả nhiên kinh người.
Lâm Nhất tu luyện xong cũng nói ra cảm nhận của mình: "Thuật hô hấp này nếu kiên trì tu luyện hằng ngày, dường như sẽ sinh ra biến hóa về chất ... giống như một môn trường thọ quyết!"
"Vậy sao? Sư huynh ta chưa từng chú ý. Đây, ta đưa cho đệ bản khuyết của Quy Thần Biến, rảnh thì có thể nghiên cứu".
Mục Xuyên khẽ vẫy tay, trong nhẫn trữ vật hiện ra một mảnh mai rùa tỏa ánh sáng huyền diệu.
Trên mai rùa khắc đầy văn tự và hoa văn nguyên thủy trông vô cùng huyền bí.
"Mai rùa này sư huynh đã nghiền ngẫm một thời gian, giờ giao lại cho đệ".
"Đa tạ sư huynh!"
Lâm Nhất mừng ro.
Sau khi học được Huyền Quy Thuật, hứng thú của hắn đối với Quy Thần Biến càng thêm mãnh liệt, quả thực muốn dành thời gian để nghiền ngẫm kỹ càng.
Ba ngày sau.
Lâm Nhất cùng mọi người quay về Kiếm Tông. Mục Xuyên mang theo Phong Giác còn đang hôn mê lên Xích Tiêu Phong để gặp chưởng môn Mộc Huyền Không, còn Lâm Nhất thì trở lại Phi Vân Phong.
Trong đại điện của tông môn.
Mộc Huyền Không nhìn Mục Xuyên, sau đó ném cho ông ta một tờ giấy. Chữ viết bên trên ngay ngắn, thanh thoát.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!