Tàng bảo điện vốn rộng lớn vô cùng, đứng trong đó sẽ cảm thấy trống trải không bờ bến.
Nhưng lúc này, dưới dị tượng kinh thiên động địa của ba người, không gian ấy bỗng trở nên vô cùng nhỏ bé. Mọi ngóc ngách đều bị dị tượng lấp đầy, mỗi góc đều là nơi dị tượng va chạm, tranh đấu kịch liệt và tàn khốc, kéo dài suốt nửa nén nhang.
Trong đại sảnh, kiếm khí tung hoành, đao quang như biển, huyết quang bắn tung tóe!
Bỗng nhiên!
Ánh mắt Lâm Nhất lóe sáng, tiếng long ngâm vang rền trong cơ thể, toàn thân lập tức hiện ra bộ thánh giáp tím vàng cổ xưa.
Mười vạn đạo long văn tím vàng, hòa cùng thần văn Huyết Diễm đang cháy rực, diễn hóa thành bộ thánh giáp Thương Long hoàn mỹ!
Giáp hiện thân, bao bọc lấy Lâm Nhất, hắn không né, không tránh, nghênh đón đao của Mộ Dung Thần!
Rắc!
Đao quang kinh người, nhát chém xuống đã khiến bộ thánh giáp Thương Long hoàn mỹ kia của Lâm Nhất rạn ra mấy vết nứt sâu.
Những vết nứt lan ra, từng đạo long văn nổ tung liên tiếp.
Thế nhưng, đao này chung quy vẫn không thể thương tổn được Lâm Nhất, ngược lại còn khiến Mộ Dung Thần bị chấn bay ngược về sau
Vân Phá Nguyệt Lai Hoa Lộng Ánh!
Lâm Nhất nhân cơ hội, phản thủ một kiếm, kiếm quang phá tan màn huyết vụ cuồn cuon, ep được Lang Thiên Diệp lẩn trốn bên trong phải hiện thân.
Trong tay Lăng Thiên Diệp là cây quạt gấp, hai tay dang rộng, chậm rãi thoái lui, sau lưng y, vầng trăng sáng hiện ra, vô cùng yêu dị.
Nhân gian có trăng cũng có người!
Con ngươi Lâm Nhất chợt co lại, ngay khoảnh khắc đối phương lộ diện, hắn vung kiếm chém tới.
Mẹ nó!
Sắc mặt Lăng Thiên Diệp khẽ thay đổi, trong lòng khẽ chửi, biến cố bất ngờ này khiến y hoàn toàn rơi vào thế bị động.
Nhát kiếm này, căn bản không thể né!
Đã trúng thì chắc chắn bị thương!
Trong khoảnh khắc điện quang hỏa thạch, Lăng Thiên Diệp không kịp suy nghĩ nhiều, lập tức khép chặt cây quạt gấp trong tay, chặn đứng nhát kiếm giữa không trung.
Bộp!
Trong mây có nước, trong nước có trăng, các loại dị tượng chồng chất lên nhau. Trong chớp mắt, khí thế vô biên cuồn cuộn trào dâng, nghiền nát ánh sáng rực đỏ của huyết nguyệt, đến khi kiếm quang va chạm vào chiếc quạt gấp, đã có hơn bảy mươi tầng dị tượng xếp chồng, mũi Táng Hoa sáng rực đến chói mắt.
Keng keng keng!
Táng Hoa quét văng cây quạt, vô tận kiếm thế lập tức bao phủ toàn bộ Lăng Thiên Diệp, tay Lâm Nhất nắm Táng Hoa, thân khoác thanh sam, tay áo dài tung bay như mây, hai tay dang rộng, tựa như hạc vút bay lên chín tầng trời.
Vù!
Bóng người hắn biến mất khỏi tầm mắt của Lăng Thiên Diệp, khiến sắc mặt y lập tức tái nhợt.
Nguy hiểm thật ..
Mộ Dung Thần bị Lâm Nhất đánh bay, trong mắt lóe lên tia sợ hãi, may mà kiếm này không nhằm vào gã.
Phụt!
Khi kiếm quang tái hiện, Lăng Thiên Diệp chỉ kịp đối mặt một chiêu, lập tức rơi thẳng xuống.
Toàn thân chẳng chịt vết thương, quần áo màu trắng nhuộm đỏ máu, tóc rối tung, phía sau huyết nguyệt cũng dần ảm đạm.
Cả hai đưa mắt nhìn Lâm Nhất, trong lòng vừa khiếp sợ vừa chấn động.
Hoàn toàn không ngờ rằng liên thủ vẫn chẳng chiếm được chút lợi thế nào.
Thiên Thủy Kiếm Pháp đạt tới cảnh giới thần hóa, dị tượng hiện ra, trực tiếp áp chế cả hai môn võ kỹ hạ phẩm cấp Quỷ Linh của bọn họ.
Từ trên trời nhìn xuống nhân gian, người và trăng sáng đều tuyệt sắc!
Không để cho hai người kia kịp lấy hơi, chiêu cuối cùng của Thiên Thủy Kiếm Pháp từ tay Lâm Nhất bùng nổ.
Kiếm Táng Hoa trong tay hắn nở rộ vẻ phong hoa tuyệt thế, như cành mai kiêu hãnh đỏ thắm giữa trời đông tuyết lạnh.
Kiêu ngạo tột đỉnh, chỉ ta vô địch!
Thoạt nhìn nhẹ nhàng như gió thoảng, nhưng trong kiếm thế ấy ẩn chứa tầng tầng thiên uy, cuốn trôi vạn vật, phá hủy tất cả.
Rắc rắc rắc!
Kiếm quét ngang, bao nhiêu chiêu thức mà hai người bày ra đều tan vỡ trong chớp mắt, chẳng có chút sức chống đỡ.
Mộ Dung Thần cung Lang Thiên Diệp, dưới làn chân nguyên cuồn cuộn, chỉ có thể liều mạng giơ binh khí chắn trước ngực, cố sức đỡ đòn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!