“Không chỉ là khủng bố, ngoài thủ lĩnh Thần Đan, ta thấy chẳng ai có thể áp chế hắn!”
“Hắn hình như là khách khanh của Thiên Tinh Các, ta từng trông thấy từ xa một lần, đúng là che giấu thực lực quá sâu rồi".
Đám người cố gắng đứng lên, bàn tán xôn xao, ai nấy trên mặt đều là vẻ kinh
hãi.
Tầng thứ hai của tháp thử luyện Thanh Long cũng có rất nhiều đại điện, trong đó tồn tại những hộp báu và trụ đá tương tự.
Những đại sảnh tương tự cũng đều có điện thờ dẫn đến tầng kế tiếp.
Thủ lĩnh Thần Đan của Bách Quỷ Môn - Trần Khôi lặng lẽ hiện thân trong một đại điện rộng lớn.
Những người khác trong đại điện đang giao đấu kịch liệt, thoáng chốc đều khựng lại, lần lượt dừng tay.
"Trần Khôi ... "
Mọi người nhìn thấy Trần Khôi, sắc mặt lập tức biến đổi, bàn tay cầm binh khí cũng bắt đầu run rẩy.
"Hừ, ta đếm đến ba rồi mới ra tay, có chạy khỏi đây được hay không thì xem số mệnh của các ngươi".
Khóe miệng Trần Khôi nhếch lên nụ cười, nhìn đám võ giả căng thẳng, trên mặt y lại lộ ra vẻ thích thú.
Căn bản chẳng ai tin lời y, chưa đợi y nói xong, mọi người ở đây đã đồng loạt quay lưng bỏ chạy tán loạn.
Trần Khôi thoáng chút kinh ngạc, vốn còn định đùa bỡn một phen. Thấy vậy y liền đổi chiến thuật đếm thẳng từ số ba.
Không ngờ đám người này lại chẳng một ai tin y.
"Niềm tin giữa người với người đâu rồi chứ?”
Trần Khôi - một kẻ độc ác tàn nhẫn xếp hạng hơn bảy trăm trên bảng Thần Đan khẽ lắc đầu tỏ vẻ thất vọng rồi sải bước tiến lên.
“Vù!"
Trên người y lập tức thoát ra mười tám đạo quỷ ảnh, mỗi đạo đều như một thực thể trong suốt, âm khí dày đặc, lạnh lẽo vô cùng.
“Xoẹt!”
Trong chớp mắt, quỷ ảnh đã đuổi kịp đám người, từng cái đều nhe răng cười dữ tợn, rồi trực tiếp đâm xuyên qua các tu sĩ đang chạy trốn.
“Bich!"
Đám tu sĩ cứ thế nga xuống, đen khi quy ảnh trở về trong cơ thể Trần Khôi, không một ai trong số họ còn sống sót.
"Rốt cuộc cũng chỉ là lũ kiến hôi mà thôi ... "
Trần Khôi khẽ lắc đầu, rồi bước về phía trụ đá phía trước.
Ở thông đạo khác, Lâm Nhất vừa khéo chứng kiến cảnh này, trong mắt hắn thoáng hiện vẻ kinh ngạc.
Thủ đoạn giết người này quả thật quỷ dị!
Nhưng Thần Tiêu Kiếm Ý có thể chém đứt hư vô, bất kể quỷ ảnh này là thứ gì, Lâm Nhất đều đủ sức chiến một trận.
Nhưng hiện tại chưa cần thiết va chạm với kẻ này, Lâm Nhất lặng lẽ rút lui, tìm những lối đi khác dẫn tới tầng kế tiếp.
“Vừa rồi có người u?"
Ánh mắt Trần Khôi đầy nghi hoặc, quay đầu nhìn lại. Chắc chắn linh cảm của y không sai, vừa rồi quả thực có người đang lén quan sát y.
Đến cảnh giới như bọn họ, trực giác chính là thứ đáng sợ vô cùng.
Hẳn là không nhầm, có điều kẻ nhìn lén đã không dám hiện thân, chắc cũng chẳng phải đối thủ đáng để bận tâm.
Y mở hộp đá ra, bên trong là một viên thánh đan phát ra hàn quang lấp lánh, trong viên đan ấy ẩn chứa từng đạo quỷ ảnh cường đại.
"Đan Thú Hồn?"
Ánh mắt Trần Khôi thoáng kinh ngạc, không ngờ lại đúng là thánh đan mà y đang cần.
Chẳng lẽ nơi này thực sự tồn tại khí linh?
Có thể cảm ứng được thuộc tính tu vi của kẻ chiến thắng, ai mở hộp báu thì sẽ nhận được bảo vật tương hợp với mình?
Vậy thì xem ra nơi này chính là một tòa tháp thử luyện.
"Thú vị thật!"
Trần Khôi bật cười thành tiếng, hứng thú của y với tòa tháp này bất giác tăng thêm không ít.
Cho dù cuối cùng không lấy được Thần Long Cốt thì cơ duyên lần này cũng đã đủ kinh người!
Trong tầng thứ hai của tháp thử luyện Thanh Long, Lâm Nhất liên tiếp đi qua mấy đại sảnh chứa bảo vật, nhưng vận may của hắn không được tốt lắm.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!