Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Độc Tôn Truyền Kỳ ( Kiếm Thần Yêu Nghiệt) - Lâm Nhất

Trần Tu Hải cảm kích gật đầu, khẽ cười, gương mặt già nua.

Ông ta vốn đã bị hạn chế, sức lực không còn bao nhiêu, huyết khí bị nuốt mất, đối với ông ta gần như là đòn chí mạng.

Có Lâm Nhất giúp đỡ, ông ta nhẹ nhõm hơn nhiều, nhưng cũng chỉ là tương đối thôi.

Hai canh giờ sau, toàn bộ ma cương Long Huyết đều bị quét sạch.

Trên mặt đất thêm vào vô số xác thối, Lâm Nhất nhìn qua, trong mắt thoáng hiện vẻ nghi hoặc.

"Tiếp tục dẫn đường!"

Sợ trong sương mù xám vẫn còn sót lại vài con, Kim Ngao thúc giục mấy người Lâm Nhất tiếp tục mở đường phía trước.

Sương xám mờ mịt, băng qua yên ả, vườn thuốc hiện ra trước mắt mọi người.

Ánh mắt mọi người ở Thiên Tinh Các sáng rực, vô cùng mừng rỡ.

Dù sao thì Thần Long Cốt là vật nghịch thiên quá mức xa vời, còn những thánh dược lẫn thánh quả này mới là lợi ích thật sự mà bọn họ có thể nắm được.

"Thiên Cưu đại ca, thật sự có vườn thuốc!"

Ánh mắt Đệ Nhị Tinh Tứ sáng lên, đây là khu vực bọn họ chưa từng thăm dò, nhất thời ngay cả năm đại Tinh Sứ cũng vô cùng kích động.

"Được rồi, các ngươi đi hái thuốc! Người khác không được động đậy!"

Thiên Cưu căn dặn, rồi nhìn đám người Lâm Nhất, lạnh lùng ra lệnh.

Tốt thế sao?

Mắt Đinh Lôi sáng lên, lập tức kéo thân thể mệt mỏi đi về phía cây thánh.

Lâm Nhất khẽ lắc đầu, bên trong chắc chắn có điều bất thường.

Quả nhiên, quanh mỗi cây thánh đều tồn tại vòng xoáy biển máu, chỉ cần sơ ý có thể bị nuốt chửng thân thể.

Dù có cẩn thận hết mức, cũng sẽ bị hút mất lượng lớn huyết khí.

Mấy người vốn đã vô cùng suy yếu, dưới sự giày vò này, thần sắc ai cũng mệt mỏi, ngoại trừ Lâm Nhất thì gương mặt của tất cả đều già đi rất nhiều.

Huyết khí bọn họ bị hao tổn quá lớn, đã bắt đầu giảm thọ nguyên rồi.

"Quả Nguyên Long!"

Trần Tu Hải hái được quả thánh hiếm thấy, cánh tay kích động đến mức hơi run rấy.

Đây là thánh dược có thể thay đổi căn cốt!

"Đúng là quả Nguyên Long!"

"Nguyên Long là loại Chân Long cực kỳ hiếm thấy, quả Nguyên Long chứa máu của Nguyên Long, tương truyền chỉ cần nuốt quả này, sẽ có cơ hội sinh ra Thánh thể! Dù không thành Thánh thể, tư chất lẫn ngộ tính cũng sẽ biến đổi, đạt tới sự thay da đổi thịt!"

Những Tinh Sứ khác lập tức vây quanh, ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ.

Trần Tu Hải càng thêm kích động, ông ta mạo hiểm đến đây, chính là để tìm vật có thể thay đổi căn cốt.

Chỉ cần có được vật này, ông ta ra ngoài là có thể lập tức lựa chọn thăng cấp Long Mạch, sau này có cơ hội bước vao cảnh giới Sinh Tử.

Theo quy củ đã nói từ trước, ông ta có quyền giữ quả này.

Vút!

Quả thánh nằm trong lòng bàn tay Trần Tu Hải bị tia sét quấn lấy, giây sau lập tức bay vụt đi.

“Đồ tốt đấy."

Thiên Cưu tùy ý nghịch ngợm, trong mắt lộ ra vẻ đầy hứng thú.

Bốn vị Tinh Sứ bên cạnh cũng đều mừng rỡ, đây quả thực là quả Nguyên Long.

"Ngươi ... Chẳng phải ngươi đã nói rồi sao ... " Trần Tu Hải kích động, nhưng vẫn không dám nổi giận.

Thiên Cuu nhướn may noi: "Ta đa noi, cac nguoi đeu co tu cach chon trước quả thánh hoặc thánh dược, quả này ta tạm giữ giúp ông, đợi ra khỏi Tàn Long Tinh Giới ta sẽ trả."

Trần Tu Hải tức đến run rẩy, giận mà không dám nói.

Xung quanh quả thánh này có rất nhiều vòng xoáy biển máu, ông ta cũng đã tốn rất nhiều công sức mới khó khăn lắm mới hái được.

Ai mà biết được Thiên Cưu nhẹ nhàng lấy đi như thế.

Còn nói gì mà giúp ông ta giữ hộ!

"Tinh Sứ đại nhan vốn đã tư chất hơn người, bản thân đã là Thánh thể rồi, quả Nguyên Long này đối với ngươi cũng không có tác dụng gì lớn." Trần Tu Hải giọng run run nói, trong tiếng nói kèm theo chút cầu khẩn.

“Ông đang nói gì thế?"

"Thiên Cưu đại ca chỉ là tạm thời giữ giúp ông thôi, sao tâm tư của ông độc địa như vậy, nghĩ ai cũng nhỏ nhen như ông chắc?"

“Đồ vong ân bội nghĩa, ông đừng quên, là ai đưa ông đến Tàn Long Tinh Giới, và là ai đưa ông tới Tàn Long Cốc!"

Những người như Đe Nhị Tinh Su lộ ra vẻ kho chịu, liên tiếp nói.

Trần Tu Hải nhất thời cứng họng, bị nói đến đỏ bừng mặt.

"Xin lỗi, lão phu đã trách lầm Tinh Sứ đại nhân." Trần Tu Hải cúi đầu nói.

"Lần sau không được tái phạm."

Thiên Cưu thản nhiên nói, cũng không quá để tâm, vừa chơi đùa với quả Nguyên Long trong tay vừa dần đi xa.

Lâm Nhất ở gần đó, nghe được vài tiếng động rất nhỏ.

“Hừ, lão già này còn thật sự nghĩ mình có mạng mà ra được sao?"

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!