Hai người ở bên cạnh hắn, đối với Lâm Nhất mà nói sẽ trở thành gánh nặng, khiến hắn bị phân tâm không ít.
Phụt!
Ngay lúc đó, Tiêu Vân phun ra ngụm máu, thân hình bị đánh bay ngược về sau.
Hai người ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy Tà Phong đã xé toạc bức Thánh đồ, sau đó không ngừng truy sát, liên tiếp đánh ra ba chưởng về phía Tiêu Vân.
Ba chưong này nếu rơi vào người kẻ khác, e là đã chết không biết bao nhiêu lần rồi.
May mà trên người Tiêu Vân dường như có bộ nội giáp, hóa giải phần lớn tinh nguyên, thậm chí ngay cả sức mạnh U Minh cũng không thể thẩm thấu vào trong.
"Mẹ kiếp, cái tên súc sinh này mạnh quá!"
Tiêu Vân vừa rơi xuống đất, đã ôm ngực chửi mắng.
"Còn muốn chơi tiếp không?"
Tà Phong nhìn ba người, anh mắt tran đầy vẻ chế nhạo, trong đồng tử màu tím lóe lên tia giễu cợt.
Ba người không ai lên tiếng, chỉ một mình Tà Phong thôi đã khó đối phó đến vậy, còn chưa kể đến lão Khô Ưng chưa ra tay, và vài vị khách khanh đều là cường giả Thần Đan tám sao.
Thế trận như vậy, nhìn thôi cũng khiến da đầu tê dại.
Lúc này Tà Phong rõ ràng đang đùa giỡn bọn họ, có thể thấy hắn ta thu hoạch được không ít ở Tàn Long Tinh Giới.
"Đi trước đi!"
Lâm Nhất bình tĩnh lên tiếng, nhẹ giọng nói.
An Lưu Yên và Tiêu Vân nhìn han, cuối cùng nghiến răng xoay người rời đi.
"Chỉ bằng ngươi mà đòi cản ở phía sau? Tên phế vật tự thân còn khó giữ !! ”
Tà Phong cười khẩy, hoàn toàn không xem Lâm Nhất ra gì, lạnh lùng nói: “Đuổi theo cho ta, không được để đứa nào chạy thoát!"
Vù vù vù!
Ngoại trừ lão Khô Ung ra, mấy vị khách khanh tám sao khác đồng loạt bay lên, hóa thành từng đạo lưu quang đuổi theo.
Ầm!
Ngay lúc mấy người kia sắp vượt qua Lâm Nhất, luồng kiếm thế ngập trời từ trên cao giáng xuống, như thể va vào bức tường vô hình, mấy nguời lập tức bị đánh lui về sau.
Thần ở tận trời, kiếm ta hóa thiên!
Thần Tiêu Kiếm Ý đại thành viên mãn bùng phát từ người Lâm Nhất, toàn thân lập tức bừng lên ánh kim rực rỡ.
"Thần Tiêu Kiếm Ý?"