Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Độc Tôn Truyền Kỳ ( Kiếm Thần Yêu Nghiệt) - Lâm Nhất

Từng luồng long uy có thể nhìn thấy bằng mắt thường bùng phát từ người Lâm Nhất.

Khi tám ngàn đạo long văn hoàn toàn dung nhập vào trong chiếc ô, luồng long uy kinh khủng kia ép cho An Lưu Yên cùng Tiêu Vân bị hất văng vào tường.

Cả hai cố gắng chống đo cực kỳ khó khan, thở cũng không ra hơi, bị áp lực khủng khiếp đến mức không thể tưởng tượng nổi đè nén.

Dù vậy, Lâm Nhất vẫn thử nhiều lần, nhưng phát hiện vẫn không thể mở được chiếc ô này.

Tay hắn cũng bắt đầu nhức mỏi rõ rệt, nhìn hai người đang bị long uy ép sát vào vách tường, Lâm Nhất khẽ nói: "Thu!"

Long văn đã truyền vào chiếc ô lập tức rút ngược về thể nội, chiếc ô Thương Long Nhật Nguyệt cũng được hắn thu về trong vòng tay trữ vật.

Phù!

Tiêu Vân và An Lưu Yên đồng loạt thở phao nh nhom, ánh mắt nhìn Lâm Nhất, trong lòng mỗi người đều có suy nghĩ khác nhau.

"Đã lấy được Long Cốt, chiếc ô cũng nhận chủ rồi, Lâm huynh đệ, giờ là lúc ra ngoài thôi!" Tiêu Vân thấy Lâm Nhất vẫn đang nhìn chằm cham động Thuy Liêm, lên tiếng thúc giục.

Lâm Nhất trầm ngâm hồi lâu rồi nói: "Dưới đáy nước ta thấy một cánh cửa bị phong ấn, có lẽ là cấm địa gì đó, quá nguy hiểm nên ta chưa vào."

"Bảo khố Bạch Long? Bí cảnh Bạch Long? Bảo cốc Thần Long?”

Mắt Tiêu Vân sáng rực, lẩm bẩm nói không ngừng, nói: "Hay là cùng xuống đó thử xem sao!"

Lâm Nhất khẽ lắc đầu, từ chối thẳng thừng.

Thật ra trong đầu hắn đang nghĩ đến vấn đề khác, hắn nhìn chiếc ô trong tay, nhìn chỗ ông lão xuất hiện khi nãy, trầm giọng nói: "Nơi này là thần điện Bạch Long."

“Đúng vậy, thì sao?"

"Nhưng kẻ trấn giữ là người của tộc Thương Long, chẳng lẽ tộc Thương Long là tộc phụ thuộc của tộc Bạch Long sao?" Lâm Nhất nghi hoặc nói.

“Ha ha, sao vậy, bảo vệ cho tộc Bạch Long thì làm mất mặt Thương Long chắc?"

Tiêu Vân cười nói: "Bạch Long không phải loại Thần Long tầm thường, mà Thương Long cũng chẳng phải chân long bình thường, đây là vinh dự! Ngươi để ý được điểm này, chứng tỏ quan sát rất tinh tế, trước kia tộc Thương Long không có địa vị cao như thế, chính vì từng có ân với tộc Bạch Long nên mới được ban thưởng vị thế hiện tại."

"Nếu không, ngươi nghĩ vì sao trong bốn đại Tiên Thiên tinh tượng chí tôn, Thương Long được xếp ngang hàng cùng ba đại thần thú khác! Đây là ân huệ, và chính sự ban thưởng ấy đã giúp giới hạn của tộc Thương Long được nâng lên, sánh ngang với Thần Long, thậm chí có thể vượt qua."

Ánh mắt An Lưu Yên lóe lên, nhẹ giọng hỏi: "Chuyện cơ mật như thế, làm sao ngươi biết được?"

Tiêu Vân cười khẽ, nhún vai nói: "Thì cứ coi là ta chém gió đi, thật giả lẫn lộn, ai mà biết?"

Lâm Nhất khong day dưa chuyen đo nữa, nhìn Tieu Van nói: "Trước đo rốt cuộc ngươi đã phát hiện ra điều gì, vì sao không chịu nói?"

Sắc mặt Tiêu Vân thay đổi, hồi lâu sau mới nói: “Đã đến nước này rồi, hình như cũng chẳng còn gì phải giấu, ta từng thấy cảnh tượng tương tự, những tu sĩ có huyết mạch Long tộc, nếu muốn có được Long Cốt thì phải vượt qua khảo nghiệm của người trấn giữ cửa ải, những người trấn giữ đó được gọi là chiến tôn Long Môn, cho dù đã chết cũng không quên chấp niệm của mình."

"Ta không có ác ý, chỉ muốn để người trấn thủ ấy ép ra con át chủ bài thực sự của An Tinh Sứ, có lẽ ta có thể nhìn ra chút thân phận thật sự của nàng ta."

Nói đến đây, Tiêu Vân khẽ thở dài: "Không ngờ Lâm huynh đệ thành thật đến vậy!”

An Lưu Yên tức giận nói: "Ngươi là người do bản Tinh Sứ mời đến, ta còn chưa tra xét lai lịch của ngươi, vậy mà ngươi quan tâm đến lai lịch của ta! Tính khí ngươi cũng lớn thật đấy, chẳng lẽ điện Thần Long này là nhà ngươi sao?"

Tiêu Vân nhún vai, cười nói: "Nếu cô cứ nhất quyết nói vậy, thì thật ra cũng không hẳn là sai."

"Giờ thì sao? Ngươi còn muốn biết thân phận thật sự của ta nữa không?" An Lưu Yên giận dữ nói.

Tiêu Vân cười nói: "Lâm huynh đệ đã sẵn sàng tin cô, thì ta đương nhiên cũng sẽ tin, dù gì hắn vì cô mà suýt nữa bỏ mạng trong tay người trấn thủ, ta còn có thể nói gì được nữa chứ."

An Lưu Yên tỏ vẻ rất không hài lòng với lời giải thích này, nhưng Lâm Nhất đã khuyên nhủ nàng ta, nói: "Chắc gã không có ác ý đâu, nếu có thì lúc ở chỗ cây Luyện Yêu, cũng chẳng cần cứu ta với cô làm gì."

Lâm Nhất quay sang nhìn Tiêu Vân, hỏi: "Ta hỏi ngươi, vì sao ngươi tin ta? Chúng ta quen biết cũng chưa lâu, thậm chí còn không bằng thời gian ngươi quen An Tinh sứ, ngươi thành thật nói đi ... Cảm giác ngươi hơi quá tự nhiên thân thiết đấy!”

"Nhất định phải nói sao?"

Tiêu Vân lộ vẻ khó xử.

“Nhất định."

Lâm Nhất nghiêm giọng.

Tiêu Vân bất đắc dĩ, trầm ngâm nói: "Ta từng nghe người ta nhắc đến ngươi, gã ta nói rằng có lần ở bên ngoài đảo Khô Huyền, trong cảnh giới Tinh Quân, ngươi đã giao đấu ngang sức với người khác, hơn nữa còn từng giúp gã, người đó nói thì tuyệt đối không thể sai được."

Ánh mắt Lâm Nhất chợt sáng lên, lập tức nhớ ra là ai.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!