"Chắc chắn chứ?""
Lâm Nhất nhìn Tiêu Vân, sắc mặt hơi kỳ quái, tên này đổi mặt quá nhanh.
"That su khong cần đau, chỉ la tien tay giup chut thoi! Neu ta roi vao tình cảnh nguy hiểm, Lâm huynh chắc chắn cũng sẽ ra tay cứu giúp mà nhỉ?" Tiêu Vân cười nói.
Lâm Nhất như có điều suy nghĩ, ánh mắt nhìn An Lưu Yên bên đứng bên cạnh
Vẻ lạnh lùng trên gương mặt An Lưu Yên lập tức biến mất, đôi mắt hơi híp, mỉm cười nói: "Lâm Nhất, công tử mau luyện hóa đi, đừng lề mề nữa!”
Lâm Nhất như hiểu ra điều gì đó, cuối cùng cũng luyện hóa chiếc ô Thương Long Nhật Nguyệt này.
Chủ nhân của chiếc ô đã qua đời, bản thân Lâm Nhất tu luyện Thương Long Thánh Thiên Quyết, nên có sẵn sự thân thuộc trời sinh với chiếc ô này, việc luyện hóa diễn ra hết sức dễ dàng.
Hầu như không gặp phải trở ngại nào!
Neu như vương cot Thương Long ma chủ nhan Thương Long lưu lại cho hắn còn tồn tại, e rằng chẳng cần luyện hóa, chiếc ô Nhật Nguyệt này cũng sẽ chủ động nhận chủ.
Ào!
Lâm Nhất mở bừng mắt, ánh sáng sắc bén lóe lên trong đồng tử, ánh nhìn rơi vào chiếc ô Thương Long Nhật Nguyệt.
Chiếc ô này cao tới năm thước, dài hơn Kiếm Táng Hoa đến một nửa, mà ngay cả khi chưa thúc giục tinh lực, trọng lượng đã lên tới vạn đỉnh.
Dù Lâm Nhất sử dụng, cũng cảm thấy cực kỳ vất vả.
Cán dù hình tròn, cầm trong tay có cảm giác ấm áp, từng luồng nhiệt khí liên tục trào ra.
Sương lạnh ngưng kết trong lục phủ ngũ tạng của hắn cũng vì vậy mà tan đi không ít, sắc mặt trở nên hồng hào hơn nhiều.
Mặt dù được tạo thành từ kim loại màu bạc, chưa mở ra nên không thể nhìn thấy toàn bộ quang mang, nhưng vẫn có thể đoán được chất liệu này tuyệt đối không hề tầm thường.
Lâm Nhất nắm lấy cán ô, muốn nhấc nó lên nhưng phát hiện vô cùng khó khăn.
Chiếc ô Thương Long Nhật Nguyệt nang đến vạn đỉnh này, cho dù là thân thể cường hãn như hắn, muốn cầm lên bằng một tay cũng là chuyện cực kỳ gian nan.
Dù có gắng gượng cầm lên, chỉ sợ sau vài chiêu thi triển, cả cánh tay phải cũng sẽ phế bỏ.
Quá nặng!
Lâm Nhất vừa động ý niệm, lập tức rót tinh nguyên vào trong, ào, chiếc ô Thương Long Nhật Nguyệt được từ từ nhấc lên.
Khi thi triển, quả thực nhẹ nhàng hơn đôi chút.
Ào!
Trong động Thủy Liêm, Lâm Nhất lấy dù làm kiếm, cứ thế vung múa lên.
Chỉ trong chốc lát, hư không đã gợn lên từng làn sóng lăn tăn, dù chưa thúc giục bất kỳ thánh văn nào, chỉ dựa vào uy năng bản thân của chiếc ô, đã đủ gây ra lực sát thương kinh hoàng.
Không khí dưới từng đường vung dù như bị xáo trộn, trở nên nặng nề dị thường, uy lực lớn đến khó tin.
"Quả nhiên không hổ là Thánh khí Tinh Diệu."
An Lưu Yên đứng bên cạnh, cảm nhận từng đợt sát khí sắc bén từ chiếc ô cuồn cuộn cuốn tới, từng đợt từng đợt không dứt.
Mà đây còn chưa mở tán ô ra!
Nếu mở tán ra, tiếp tục thúc giục Tinh Diệu, thì uy lực của Thánh khí này sẽ khủng khiếp đến mức nào chứ!
Thảo nào tên kia cứ luyến tiếc mãi không buông, hẳn là gã cũng có cách luyện hoa chiếc ô này.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!