Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Độc Tôn Truyền Kỳ ( Kiếm Thần Yêu Nghiệt) - Lâm Nhất

An Lưu Yên không bị thương, trái lại chính hắn mới là người bị thương nặng, đến giờ vẫn chưa hoàn toàn khôi phục.

Nhân lúc này, Lâm Nhất nuốt thêm một viên đan Khô Huyền, theo sự vận chuyển của Thần Tiêu Kiếm Quyết, từ từ khôi phục huyết khí đã tiêu hao và chữa trị lục phủ ngũ tạng bị thương.

Khoảng chừng hai canh giờ trôi qua.

Thương thế của Lâm Nhất đã khôi phục được khoảng bảy phần, tạm thời ổn định, chỉ là trạng thái vẫn còn cách khá xa so với đỉnh phong.

Bất kể là mắt Chúc Long, hay là sức mạnh Cùng Kỳ.

Đối với Lâm Nhất ở giai đoạn hiện tại, cái giá phải trả đều quá lớn, bởi hai loại sức mạnh này quá mức nghịch thiên.

Một khi thi triển, sẽ bộc phát ra sát thương vượt xa cảnh giới hiện giờ của hắn.

Tiêu Vân đi tới bên ngoài phòng, vẻ mặt trông hết sức cẩn trọng, cẩn thận quan sát bên ngoài.

Vút!

Lâm Nhất mở bừng mắt, bước ra một bước, lập tức xuất hiện sau lưng gã, nhìn ra ngoài điện.

Chỉ thấy bên ngoài cung điện Long tộc này, đang lảng vảng vô số ma thi Long Huyết, từng đôi mắt đỏ máu trong đêm tối tỏa ra tà quang kinh khủng.

Nhưng khi chúng tiến đến gần tòa cung điện này, lập tức bị thánh quang bao phủ trên cung điện đánh bật ra ngoài, thánh quang cuồn cuộn, long uy mênh mông.

"Chỗ này đáng sợ quá vậy?"

Không biết từ khi nào, An Lưu Yên đã tỉnh dậy, bước đến sau lưng hai người, dung mạo khẽ biến sắc.

“Cũng may, chỉ cần ở trong tòa điện này thì sẽ không sao, ban ngày có thể ra ngoài, sẽ không đến mức bị kẹt ở đây." Tiêu Vân gượng nở nụ cười, miễn cưỡng trấn an.

Lâm Nhất có chút suy tư, trầm giọng hỏi: "Ngươi ở khu vực này, đã gặp chỗ nào đặc biệt chưa?"

"Đặc biệt? Đặc biệt ở phương diện nào?"

Tiêu Vân hỏi.

"Có dao động không gian, hoặc khu vực thời gian không gian hỗn loạn." Lâm Nhất nói.

Nơi này chung quy vẫn tồn tại trong quá khứ, nếu không tìm được điểm luân hồi, thì cũng sẽ bị kẹt chết ở đây.

“Không có, ta chỉ nhớ là đi tìm bảo bối thôi!"

Tiêu Vân gãi đầu, nói: "Ngoài luyện cây dược ra, nơi này còn có vài cây thánh khác, đều trân quý hơn bên ngoài rất nhiều, chỉ là khá nguy hiểm, đến giờ ta mới tìm được ba quả thánh."

Lâm Nhất lắc đầu, không trả lời.

Ánh mắt hắn nhìn ra bên ngoài, vô số ma thi Long Huyết kèm theo mùi hôi thối, như thể vừa bò lên từ lòng đất.

Chúng bao vây cung điện, liên tục phát động công kích, cho dù thất bại vẫn không ngừng thử.

Lâm Nhất bỗng nhiên nói: "Tại sao những ma thi Long Huyết lại vây công tòa cung điện này? Cảm giác giống như là loại bản năng nào đó, các cung điện khác khi đem xuống đều tối tam, chỉ có tòa điện này thanh quang vẫn rực rỡ."

“Ha ha."

Tiêu Vân cười nói: "Chuyện này ta sớm đã nghĩ tới, ngươi muốn nói là trong tòa điện này có bảo vật phải không? Ta đã tìm kiếm mấy lần rồi, hoàn toàn trống rỗng, chẳng có gì cả ... "

Lâm Nhất nhìn gã, nói: "Ngươi còn nhớ, mấy thánh dược thuộc tính băng mà chúng ta hái trong hang động, đều hóa thành những điểm sáng không?"

"Chuyện này thì tất nhiền là ta nhớ."

“Nếu ta không nhìn lầm, những điểm sáng đó đều chảy vào tòa cung điện này, vì thế nó mới có thể tỏa ra thánh quang cho đến bây giờ, nơi này nhất định có gì đó kỳ lạ."

Nói xong, Lâm Nhất quay người, nhanh chóng bắt đầu lục soát trong cung điện.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!