Kim Huyền Dực nhìn đối phương, khẽ nói: "Ít nhất cũng phải đạt đến Thiên Thần Đan sáu sao mới được, nếu không thì muốn lọt vào hạng mười bảng Thiên là điều gần như không thể."
chấp sự áo xám im lặng, không nói thêm gì nữa.
Tầm mắt của loại thiên tài yêu nghiệt này, không phải là thứ mà bọn họ có thể tưởng tượng, còn mười người đứng đầu bảng Thiên, thì toàn là quái vật.
Không chỉ là niềm kiêu hanh của Kiếm Tông, mà trong toàn bộ thế hệ trẻ Đông Hoang, bọn họ cũng đều là những nhân vật quan trọng.
Sau này nếu không gặp bất trắc gì lớn, chắc chắn đều sẽ trở thành cường giả cảnh giới Sinh Tử, thậm chí có cơ hội bước vào Thánh đạo, trở thành Thánh Giả chí cao vô thượng.
"Có tin tức gì về Lâm Nhất không?"
Kim Huyền Dực nhìn đối phương, trong mắt lóe lên tia sắc lạnh, nhẹ giọng hỏi.
“Hắn vẫn đang bế quan, sau đó rời tông môn đi đến Dãy Núi Khô Tịch, đến giờ vẫn chưa quay về." chấp sự áo xám bình thản nói.
Hiện tại Lâm Nhất là nhân vật quan trọng của Kiếm Tông, có không ít người đang âm thầm theo dõi nhất cử nhất động của hắn, nên tin tức về hắn chẳng cần cố công tìm kiếm cũng dễ dàng nắm được.
“Thật ra cũng không cần phải để tâm đến hắn làm gì."
chấp sự áo xám nói: "Ba tháng, hắn có thể tiến bộ đến mức nào chứ? Nhiều lắm cũng chỉ đột phá lên Thiên Thần Đan hai sao thôi, trong trận đấu năm phong, đối thủ thực sự của đệ vẫn là Quý Thư Huyền, còn những kẻ khác trong hạng mười Bảng Địa, tùy tiện người nào cũng có thể dễ dàng đè bẹp.”
Nghe vậy, Kim Huyền Dực bật cười, giọng đầy ẩn ý nói: "Vậy tại sao Hoàng Phủ Viêm thua?"
chấp sự áo xám bình tĩnh nói: “Chẳng qua là khinh địch thôi, hiện giờ gã đã là Thiên Thần Đan bốn sao, nếu đánh thêm lần nữa, ta đoán mười chiêu là đủ đánh bại thằng nhóc đó."
Kim Huyền Dực khẽ nói: "Chuyện này thì huynh nghĩ hơi đơn giản rồi."
Vút
Gã nhảy xuống khỏi võ đài lơ lửng giữa không trung, chấp sự áo xám vội vàng theo sau, chỉ thấy Kim Huyền Dực nhúng thanh Thánh Kiếm trong tay vào chất lỏng có máu, rồi chậm rãi lau sạch vết bẩn trên kiếm.
"Chẳng lẽ ta nói sai sao?"
chấp sự áo xám có phần cố chấp.
Kim Huyền Dực nhẹ giọng nói: “Chả trách huynh chỉ có thể làm chấp sự, đời này chỉ có thể dừng lại ở Long mạch, ở Cảnh giới Thần Đan mà đã nắm giữ được Thần Tiêu Kiếm Ý, căn bản huynh không hiểu được thiên phú kiếm đạo bậc đó đáng sợ đến mức nào. Càng đến gần bước đó, càng cảm nhận được vượt qua nó khó khăn thế nào.”
Keng!
Khi thanh Thánh Kiếm được lau sạch, Kim Huyền Dực nhìn, rồi tra kiếm vào vỏ.
Gã quay đầu nhìn chấp sự áo xám, nói: "Không phục sao?"
chấp sự áo xám không nói gì.
Kim Huyền Dực cười nói: "Ta và Quý Thư Huyền cũng không phục, nhưng cả hai chúng ta đều hiểu rat rõ, người đo trong tương lai nhất định sẽ mạnh hơn chúng ta. Điều khiến ta không cam lòng, chỉ là hắn hiện giờ vẫn chưa đủ tư cách trở thành đệ tử Thiên tự. Chuyện tương lai thì khó nói, nhưng hiện tại phải nuốt cục tức này, cái gọi là Song Tử Tinh của Bảng Địa, suy cho cùng cũng chỉ là trò cười.”
Sắc mặt chấp sự áo xám lập tức đại biến, trong lòng dấy lên sóng to gió lớn, chỉ cảm thấy vô cùng khó tin.
Những loi nhu vay đuoc thot ra tu mieng Kim Huyen Dực, that khiến người ta nghi ngờ.
Những lời đó chẳng khác nào ngầm thừa nhận thực lực của Lâm Nhất, người ngoai có thể không ro, nhung ga thì biet ro thuc lực của nguoi truoc mat đáng sợ đến mức nào.
Gã tuyệt đối là yêu nghiệt!
Dù là tâm cảnh hay thực lực, đều vượt xa đồng lứa, các loại thủ đoạn nắm trong tay càng nhiều không kể xiết.
Kiếm ý đại viên mãn đỉnh phong Thông Thiên, Kim Tiêu Kiếm Quyết tầng năm, kiếm uy vương giả, hai chiêu Thiên Khung Cửu Kiếm ... chỉ cần lấy ra một thứ thôi cũng đủ khiến người ta hồn bay phách tán.
Huống hồ, đó chỉ là những con bài tẩy mà Kim Huyền Dực chịu để người ta nhìn thấy.
Ai mà biết được trong tay gã còn giấu bao nhiêu át chủ bài nữa, dù sao gã cũng là người đang nhắm tới hạng mười bảng Thiên, chắc chắn còn ẩn giấu vô số thủ đoạn chưa từng lộ ra.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!