Xương cốt toàn thân của nó dưới cú va chạm ấy liên tục phát ra tiếng kêu răng rắc, từng ngụm máu phun ra.
Từ xa truyền đến tiếng nổ vang trời, Tinh Quang rơi xuống, thì ra tầng trời thứ nhất đã bị xé rách. Là con Xích Huyết Long Viên ấy, sau khi bị đá vụn vùi lấp đã hoàn toàn phẫn nộ, nghiền nát toàn bộ đá vụn thành bột trong nháy mắt.
Với cú lao điên cuồng, nó xông thẳng vào kiếm thế của Thiên Thủy Kiếm Pháp, lao lên mặt hồ giao chiến cùng Lâm Nhất.
Bùm bùm bùm!
Nó tung quyền, vầng trăng đang từ từ mọc lên bị cú đấm ấy đập tan ngay tại chỗ
Thế nhưng sau khi ánh trăng kia vỡ vụn, nó chăm chú nhìn, trên trời giữa biển mây vẫn còn vầng trăng sáng đang lơ lửng. Nhìn xuống dưới, chẳng rõ từ khi nào, đáy hồ có thêm vầng trăng khác đang lặng lẽ nẵm yên dưới nước.
Chuyện này là ...??
Xích Huyết Long Viên lập tức ngây người, quay đầu nhìn, chỉ thấy Tử Tinh Ma Lang đang nằm cách đó không xa, vẫn rên rỉ không ngừng.
Đến lúc này nó mới xác định, những gì mình thấy hoàn toàn không phải ảo giác.
Nhưng nó vẫn không thể hiểu nổi, những dị tượng ấy rốt cuộc là gì, dường như sinh sôi không dứt, liên miên không ngừng, có cảm giác vô cùng vô tận.
Vút!
Tử Tinh Ma Lang đang nằm trên mặt đất vùng dậy sau khi giãy giụa, cũng lao vào chiến trận, hai yêu thú liên thủ vây công Lâm Nhất.
Trong khoảnh khắc ấy, trong mây có nước, trong nước có trăng, trên trăng có trời, trên trời có long!
Kiếm thế mênh mông, cuồn cuộn bất tận.
Nhìn qua thì như hai con yêu thu đang vây công Lâm Nhất, nhưng thực tế, thứ mà chúng phải đối mặt là vô số kiếm thế từ bốn phương tám hướng, gần như vô hạn
Mà mỗi loại kiếm thế đều có một ý cảnh hoàn toàn khác biệt.
Khi kiếm thế của Thiên Thủy Kiếm Pháp đạt đến cực hạn chưa từng có, hai con yêu thú đồng loạt ra tay, lao đến tấn công Lâm Nhất đang đứng trên mặt hồ.
Vút!
Nhưng đánh hụt, bóng người ấy thoắt cái đã biến mất.
Người đâu?
Tử Tinh Ma Lang cùng Xích Huyết Long Viên nhìn quanh bốn phía, nhưng ngoài những cánh Hoa U Minh trên mặt hồ cùng vầng trăng nơi đáy nước, không còn bất kỳ bóng người nào.
Ào!
Mây trên trời âm thầm tan ra, lộ ra con Bạch Long ẩn hiện trong đó.
Hai con yêu thú đồng loạt ngẩng đầu, thấy mây tan sương tản, từng tầng như bình phong mở ra, để lộ vầng trăng sáng rạng rỡ ẩn sâu bên trong.
Người đứng giữa trăng, ngoảnh đầu mỉm cười.
Không phải Lâm Nhất thì còn ai vào đây nữa!
Bịch bịch bịch!
Hai con yêu thú hoảng sợ đến ngơ ngác, trên mặt hồ không ngừng rút lui, nhưng bóng người trong ánh trăng xoay người, lần nữa biến mất.
Giữa troi đat chỉ con trang sang, may nước, hoa trôi theo dòng, hoàn toàn không còn bóng dáng Lâm Nhất.
Tựa như thế gian này, hắn chưa từng ghé qua, dường như hắn đã rời đi, đi qua chân trời, lướt đến cuối bể.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!