Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Độc Tôn Truyền Kỳ ( Kiếm Thần Yêu Nghiệt) - Lâm Nhất

Hạ Hầu Vân mở lòng bàn tay, để lộ hạt giống hoa màu đen phát ra ánh sáng nhàn nhạt, trong mắt lóe lên tia đắc ý.

“Hạt Bồ Đề?"

Sắc mặt Bạch Triển Ly hơi thay đổi, nhận ra mình thất thố, vội hạ thấp giọng.

Hạt Bồ Đề là thánh vật của Phật môn!

Chỉ có hoa Bồ Đe trên vạn năm tuổi mới có thể kết ra hạt Bồ Đề có linh tính, Bồ Đề giúp người ngộ đạo, sáng suốt tâm trí.

Khi sở hữu vật này, việc giác ngộ công pháp và kiếm quyết sẽ có hiệu quả kỳ diệu mà người thường khó tưởng tượng, khiến ngộ tính của một người tăng lên gấp bội.

Ngộ tính của Hạ Hầu Vân vốn đã rất xuất sắc, có vật này trợ giúp thì chẳng khác gì hổ mọc thêm cánh.

Chẳng trách dù Lâm Nhất nắm giữ Thần Tiêu Kiếm Ý, gã cũng chẳng coi ra gì.

"Huynh nói thử cảm ngộ mà huynh lĩnh hội được xem, để ta tham khảo chút." Hạ Hầu Vân vươn tay, nắm hạt Bồ Đề, lạnh lùng nói.

Bạch Triển Ly cũng không hề giấu giếm, nói hết cảm ngộ kiếm đạo của mình cho đối phương vô cùng chân thật.

Hạ Hầu Vân liên tục gật đầu, hài lòng nói: "Không tồi, huynh tuy chỉ nắm được bảy chiêu, nhưng ý cảnh lĩnh ngộ có chỗ độc đáo. Vừa khéo bổ sung cho ta, viên Thánh đan thượng phẩm này ta nhất định đoạt lấy, cho dù đại ca ta không tham gia khảo thí lần này, Lâm Nhất cũng đừng mong giành được hạng nhất!"

Bạch Triển Ly không nói gì, biết rõ Hạ Hầu Vân rất khó chịu khi có người so sánh Lâm Nhất với ca ca của gã.

Vẫn luôn muốn tìm cơ hội, giẫm hắn dưới chân.

"Trước khi trời tối, ta phải ngộ ra chiêu thứ mười, đến lúc đó môn kiếm pháp này cũng xem như tiểu thành rồi." Hạ Hầu Vân nở nụ cười, trong mắt lộ ra ánh sắc bén

Chỉ trong hai ngày, tu luyện một môn kiếm pháp cấp Thánh Linh đến cảnh giới tiểu thành.

Thành tựu như thế, không nói là xưa nay chưa từng có, ít nhất cũng có thể vượt trên cả Hoang Cổ không thành vấn đề.

Bạch Triển Ly nhìn Lâm Nhất đang ngồi, nói: "Hắn có Thần Tiêu Kiếm Ý, tốc độ tu luyện kiếm pháp này chắc chắn cũng không chậm, không thể lơ là được."

Mắt Hạ Hầu Vân lóe lên vẻ khinh thường, chế nhạo nói: "Bạch huynh, tầm mắt của huynh vẫn còn thấp quá, Thần Tiêu Kiếm Ý cũng không phải vô địch, dù sao hắn cũng chỉ là cảnh giới Tiểu Thần Đan, mới hai mươi tuổi, đến Côn Luân chưa đầy một năm, nói cho cùng thì cũng chỉ là tên nhà quê mà thôi."

Ngay khi hai người đang nói chuyện, Lâm Nhất đột nhiên mở bừng đôi mắt, rõ ràng đang ngồi ngay ngắn trên mặt đất.

Nhưng có từng bóng tàn ảnh xuất hiện từ người hắn, những tàn ảnh ấy gần như giống hệt bản thể Lâm Nhất. Đếm kỹ lại, có tổng cộng bảy đạo tàn ảnh, mỗi tàn ảnh thi triển chiêu kiếm khác nhau, trong chớp mắt đã dung hợp trở về thân thể Lâm Nhất.

Tựa như hắn từ đầu đến cuối chưa từng cử động, chỉ là mở mắt ra rồi nhắm mắt

Thế nhưng Bạch Triển Ly và Hạ Hầu Vân đều nhìn rất rõ, Lâm Nhất đã động, chỉ là tốc độ quá nhanh, nhanh đến mức người thường không thể nào thấy được.

Tưởng rằng hắn vẫn luôn ngồi xếp bằng, nhưng thực chất những tàn ảnh kia, toàn bộ đều là bản thân Lâm Nhất.

"Hắn hình như còn chưa lĩnh ngộ được chiêu đầu tiên ... " Bạch Triển Ly có phần không chắc chắn nói.

Bảy đạo tàn ảnh mua kiếm trông như khác nhau, nhưng thực ra đều là chiêu đầu tiên của Thiên Thủy kiếm pháp, Vân Hải Vô Nhai!

Sắc mặt Hạ Hầu Vân trở nên nghiêm túc, trầm giọng nói: "Đúng là chiêu đầu tiên, nhưng không phải là chưa lĩnh ngộ được, tên này muốn tu luyện chiêu thứ nhất đến mức đại thành!"

Bất kỳ võ kỹ nào cũng được chia thành các cấp độ nhập môn, tiểu thành, đại thành, viên mãn, và cảnh giới truyền thuyết hóa cảnh.

Theo tiêu chuẩn của Kiếm Tông, ở cửa vòng này mọi người chỉ cần đạt đến mức nhập môn là đủ, tức là thi triển được kiếm pháp, diễn hóa ra được ý cảnh là qua.

Còn như ý cảnh có hoàn mỹ hay không, có nắm bắt được mấu chốt hay không, có thể thu phát tùy tâm hay không, thì đều không quá quan trọng.

Nếu không như vậy, thì cơ bản sẽ không có ai vượt qua được cửa vòng này.

Chỉ trong hai ngày vừa phải quan sát cuộn tranh trắng vừa phải tu luyện ba chiêu kiếm đến đại thành, đó gần như là chuyện không thể.

Hạ Hầu Vân có thể tu luyện cả chín chiêu kiếm đến mức tiểu thành, đã đủ nghịch thiên, có thể gọi là yêu nghiệt trong các yêu nghiệt.

Một lúc sau, Hạ Hầu Vân nhếch môi cười nhẹ, thản nhiên nói: "Tên này đúng là mơ mộng viển vông, chẳng đáng bận tâm, đến ngay cả chiêu đầu đã đòi tu luyện đến đại thành, trước khi mặt trời lặn, ta thấy hắn cùng lắm chỉ nắm được ba chiêu. Ta thì luyện đến mười chiêu, mười chiêu đều đạt tiểu thành, nắm giữ mười loại ý cảnh khác nhau, người chiến thắng cuối cùng vẫn là ta!"

Trên quảng trường khảo hạch, đã có người lần lượt bắt đầu tham gia khảo hạch.

Chỉ cần tu luyện ba chiêu kiếm, nên số người hoàn thành vẫn khá đông, cửa vòng này so với cửa vòng đầu tiên quả thực dễ hơn nhiều.

Chỉ là ông lão áo xám phụ trách khảo hạch khẽ lắc đầu, cửa vòng này vốn có phần thưởng.

Mục đích là để mọi người tranh giành lọt vào top mười, bộc phát hết tiềm năng bản thân, chứ không chỉ đơn giản là vượt qua khảo hạch là xong.

Sớm biết như vậy, có lẽ nên làm giống như cửa vòng đầu, những ai không nắm được đủ năm chiêu thì trực tiếp bị loại.

Nhưng cũng không sao, trọng điểm thật sự của đại điển Khai Sơn là ở cửa vòng thứ ba. Đến lúc đó, ít nhất hơn nửa số người vượt qua hai vòng khảo hạch trước sẽ bị loại.

Mặc kệ người khác nghĩ thế nao, Lam Nhất hoàn toàn đắm chìm trong việc tu luyện.

Sâu trong mi tâm hắn, trong biển vàng rộng lớn, có người nhỏ màu vàng đang múa kiếm trong đó.

Bên cạnh người nhỏ màu vàng là thương long, nhìn kỹ thì thấy người nhỏ ấy đã hoàn thành việc tu luyện hết tất cả mười hai chiêu trong Thiên Thủy kiếm pháp.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!