"Ngươi nói nhanh lên được không?"
Tiểu Băng Phượng nhìn chẳm chẳm Lâm Nhất, liên tục hỏi.
Con nhóc này đúng là cố chấp, Lâm Nhất suy nghĩ hồi lâu, Long Cốt nấu canh, hình như cũng không phải là không được.
"Không phải là phải lấy Chí Tôn Thần Văn trước sao?"
Lâm Nhất xoa đầu nàng ta, cười nói.
"Hừ, đi lấy thần văn rất nguy hiểm, ăn no mới có sức. Ai biết được sẽ xảy ra chuyện gì, cũng có thể chết ở đấy!" Tiểu Băng Phượng hùng hồn nói.
"Vậy để ta chuẩn bị một tí, nghĩ xem Long Cốt nên nấu với gì thì hợp."
Lâm Nhất nói làm là làm ngay.
Chế biến canh Long Cốt này, thật sự không đơn giản chút nào.
Ít nhất thì với bếp cổ thông thường, không thể nấu chín được Long Cốt, hắn phải mượn đỉnh ba chân từ Phù Vân Kiếm Tông.
Với đỉnh lớn như vậy, chỉ có Long Cốt thôi chắc chắn không đủ.
Lâm Nhất gọi đại sư huynh, Phùng Chương và đám người Lưu Thanh Nghiêm đến hỗ trợ, bọn họ cùng ra khơi, bắt được tám con cá Tuyết Long quý hiếm.
Trong lúc đó đám người Giang Ly Trần, vẫn không nghĩ ra, không biết Lâm Nhất muốn làm gì.
Lâm Nhất cũng không giải thích, chỉ bảo họ làm theo là được, sau đó lại sai người mời Diệp Tử Lăng, Tiểu Vũ Nhược, và Tô Hàm Nguyệt đến.
Chờ mọi thứ chuẩn bị đâu vào đấy, Lâm Nhất làm sạch rắn, rồi bỏ toàn bộ vào trong đỉnh.
“Lâm sư đệ, đệ muốn làm gì vậy?"
“Là đang chuẩn bị nấu ăn à?"
Mấy người nhìn Lâm Nhất đi qua đi lại, đều hơi nghi ngờ, mỉm cười hỏi.
Neu chỉ la nau an thoi, thì that ra Lam Nhat khong can đich than ra tay, hơi quá long trọng rồi.
Nhưng cá Tuyết Long nổi tiếng vô cùng ngon, lại vô cùng khó bắt, nếu thân pháp chưa luyện đến nơi đến chốn, mà muốn ra biển bắt được chúng, thì gần như là không thể.
Cho dù cảnh giới Long Mạch ra tay, cũng chưa chắc có thể dễ dàng bắt được.
Lâm Nhất vất vả bắt được mấy con cá Tuyết Long, mọi người cũng rất vui, lần đúng là có lộc ăn rồi.
Thế nhưng dần dần, sắc mặt của mọi người bắt đầu hiện vẻ chấn động.
Khi ngọn lửa hừng hực dưới đỉnh bắt đầu bốc cháy, Lâm Nhất bóp nát mấy cây thánh dược Tiểu Băng Phượng đưa tới, lần lượt cho vào trong đỉnh.
"Thánh dược!"
Đám người Giang Ly Trần nuốt nước bọt, không tin vào mắt mình.
Thánh dược mà ăn được như thế sao?
Chẳng phải thánh dược vốn được dùng để luyện đan, hoặc từ từ luyện hóa công pháp sao, ai lại đi nấu chín để ăn thế này.
Hơn nữa còn dùng để nấu canh, làm nguyên liệu phụ, đúng là quá xa xỉ.
Nhưng điều khiến bọn họ chấn động hơn nữa còn ở phía sau, Lâm Nhất lấy Hoàng Kim Long Cốt ra, loại bỏ lạc ấn tàn dư bên trong.
Lại dùng kiếm ý, chấn động bề mặt tạo thành từng vết nứt nhỏ, nếu không thì đúng là không thể nấu chín.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!