“Lại là tên tiểu tử này à."
Ngự Thanh Phong thấy Lâm Nhất lùi lại hai bước, cười nhạt, rồi đưa ánh mắt nhìn về phía thi thể của Đường Cảnh.
"Cháu trai của ông già kia sao? Chết thảm thật ... Ừm, nhưng cũng may, hơi thở vẫn chưa tiêu tan hết, có lẽ vẫn còn cơ hội."
Kiếm Đế nhấc thi thể của Đường Cảnh lên, bay thẳng về phía tháp Linh Lung.
Chuyện này ... sao có thể!
Lâm Nhất kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt, thi thể của Đường Cảnh, đột nhiên bay lên lên.
Sau đó ngay trước mắt hắn, thi thể của Đường Cảnh chui thắng vào tháp Linh Lung.
Ầm ầm!
Sau đó tháp Linh Lung tỏa ra ánh sáng bảy màu vặn vẹo không gian, cuối cùng thu nhỏ thành một điểm, trực tiếp biến mất vào hư vô.
Toàn thân Lâm Nhất lạnh toát, đến lúc này hắn mới hoàn toàn tin lời Tiểu Băng Phượng, vừa rồi có người thật sự xuất hiện.
"Là người đo sao? Kẻ đa xuất hiện lúc ta luyện hóa Đại Thánh Chi Nguyên." Lâm Nhất cẩn thận hỏi.
Tiểu Băng Phượng nói: "Là người này, ngươi chắc chắn biết người này, cũng từng nghe nhắc đến không chỉ một lần."
Lâm Nhất nghe vậy khẽ run, ta từng nghe?
“Là ai?"
"Kiếm Đế Ngự Thanh Phong!"
Trong lòng Lâm Nhất chấn động, cái tên này hắn thật sự đã nghe không chỉ một lần, danh tiếng của đối phương như sấm bên tai, sớm đã trở thành truyền kỳ trong thần thoại.
"Hắn mang Đường Cảnh đi làm gì?" Lâm Nhắt thắc mắc.
"Có lẽ, vẫn còn cứu được." Lâm Nhất kinh ngạc, "Trên đời thật sự có thuật cải tử hoàn sinh sao?"
“Dĩ nhiên là không có."
Tiểu Băng Phượng thản nhiên nói: "Chỉ là cái ngươi gọi là cái chết, trong mắt nhiều người chưa hẳn thật sự là cái chết, Đường Cảnh chỉ bị vặn gãy cổ, thân thể bị hủy hoại, chưa chưa hẳn là chết, ít nhất tim vẫn còn. Còn về hồn phách, trong khoảng thời gian ngắn như vậy, chắc chắn vẫn chưa tan biến."
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!