Giây phút này, Táng Hoa rời vỏ, sống chết cùng nhau!
Giây phút này, máu chưa cạn, chiến không dừng!
Táng Hoa như lưu quang rực lửa, vừa ra khỏi vỏ đã được Thần Tiêu Kiếm Ý gia trì, chém ra nhanh như tia chớp.
"Đây chính là kiếm của ngươi sao, cũng chỉ là một thanh thánh binh bình thường ... " Khóe miệng Tần Thương lộ ra vẻ khinh thường, thanh kiếm này vừa mới thăng cấp lên thánh binh, so với thanh thiên văn thánh binh kia vẫn còn kém xa.
Kiếm, có linh khí.
Kiếm, cũng có tôn nghiêm!
Chỉ trong nháy mắt, nụ cười trên mặt Tần Thương cứng đờ. Không gian méo mó trước mặt hắn ta, dưới một kiếm này hoàn toàn bị chém bể tan nát, dễ như bỡn, thế như chẻ tre.
Rắc!
Tần Thương chưa kịp phản ứng, ấn ký trên lòng bàn tay hắn ta đã bị cắt đứt.
Bùm!
Khi kiếm quang lan tràn, chạm vào thân thể Tần Thương, một tiếng nổ lớn vang lên, lớp vảy rồng vàng trên người hắn ta lập tức vỡ vụn, hóa thành từng mảnh nhỏ.
"Ta đã chờ ngươi rất lâu rồi."
Ánh mắt Lâm Nhất rơi trên thân kiếm, Táng Hoa khẽ rung lên, như đang hồi đáp.
"Vân Ngoại Thanh Sơn, Bích Lạc Tinh Thần!"
Lâm Nhất tung mình lên không trung, cầm kiếm mua, vung lên một kiếm quét ngang.
Rắc!
Phía xa, tinh tượng sau lưng Tần Thương là mặt trời và mặt trăng, lập tức vỡ nát dưới một kiếm này.
Quá đáng sợ!
Mọi người sợ hết hồn hết vía, chỉ cảm thấy da đầu tê dại. Đây mới là uy lực thật sự của Thần Tiêu Kiếm Ý sao? Dưới Phù Vân, đều là sâu kiến?
"Phù vân phi ngã ý, đạn chỉ nhất vạn niên!"
Lại thêm một kiếm, trời đất trong thoáng chốc mất đi sắc màu, chỉ còn lại hai tông đen trắng. Đầu của thần long trong tinh tượng xa xa bị chém bay thẳng ra ngoài.
Thần long đứt đầu, nhật nguyệt sụp đổ!
"Không, không, không ... "
Tần Thương gào lên thảm thiết, lần đầu tiên trong mắt hắn ta hiện lên vẻ kinh hoàng. Hắn ta xoay người tháo chạy nhanh như tia chớp.
"Bảo vệ sư huynh!"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!