Trong hộp kiếm Tử Diên, Tiểu Băng Phượng nghiên cứu bia đá cổ, chậc chậc khen, liên tục thán phục.
Lâm Nhất bị nàng ta làm cho nóng như lửa, nhưng tạm thời cũng chỉ có thể nhịn, trước mắt vẫn phải tìm được Đại Thánh Chi Nguyên đã.
"Chữ cổ ở phía trên thật sự là Trục Nhật Thần Quyết Thần Đan sao?"
Nhưng cuối cùng Lâm Nhất vẫn không nhịn được, tò mò hỏi không dứt, tâm trạng này thật sự không thể nào bình phục.
Bây giờ Thập Huyền Bộ của Lâm Nhất có tên là Kim Ô Cửu Biến, chính là cuốn Thiên Phách của Trục Nhật Thần Quyết, nếu không phải Thương Long Chủ, ngưng tụ ra cánh Kim Ô thay hắn.
Ở cảnh giới Tinh Quân đã sớm không đủ, hôm nay đối thủ đều là Thần Đan, ngay cả thân pháp của Thương Vân cũng nhanh vô cùng.
Nếu như vẫn không thể tăng thân pháp thì hắn sẽ thua thiệt nhiều khi đánh với Tần Thương, rất có thể sẽ bị đùa bỡn.
Đám người này đều cho rằng Lâm Nhất sẽ bị Tần Thương đánh chết, thật ra thì cũng không phải là không có lý.
Yêu nghiệt đánh nhau, nếu có sơ hở thì sẽ thua hết.
"Hì hì, không chỉ là Thần Đan, ta cảm thấy còn dính đến cả Long Mạch. Nhưng những thứ này thật đều không phải điểm chính!"
Tiểu Băng Phượng ở trong hộp kiếm Tử Diên, mừng rỡ không thôi nói.
"Cái này còn chưa là điểm chính?"
"Bổn đế đã nói rồi, đây là bia đá do hài cốt Kim Ô mài thành, mấu chốt là bên trong hài cốt còn phong cấm bảo bối. Có thể là thần văn, cũng có thể là thánh văn, cũng có thể còn có những vật khác, lần này thật sự kiếm được quá nhiều."
Tiểu Bang Phượng quả thực không nhịn được, thở dài nói: "Trước đó bổn đế còn nói, thánh văn nguyên thủy không phải củ cải trắng, bây giờ cảm thấy thật mất mặt."
Lâm Nhất mừng như điên, từ trước đến giờ hắn vẫn luôn bình tĩnh, vậy mà bây giờ sắc mặt cũng có chút không thể che giấu.
"Con lừa trọc that là một kẻ ngu, thua thiệt lớn quá, còn cảm thấy mình kiếm lời lớn. Ngươi tùy tiện cho bụi cây thánh dược rác rưởi thì đã sướng phát điên, ha ha ha ha, bổn đế thật sự bị tên ngốc này chọc cười."
Nói tới Thương Vân, Tiểu Băng Phượng mỉm cười.
"Hắn còn luôn nguyền rủa ngươi bị Tần Thương đánh chết, miệng cũng là thật đê tiện, không được, Lâm Nhất ngươi nhất định phải đánh nát mặt gã, nếu không bổn đế không phục!"
"Không phải ngươi cũng nguyền rủa ta sao?"
"Hừ, bổn đế có thể nói, nhưng gã không thể nói, cũng không cho phép gã nói, ngươi phải đánh vào mặt gã, nếu không bổn đế không vui!"
Trong hộp kiếm Tử Diên, Tiểu Băng Phượng mở miệng, không ngừng hét lên.
Trong lòng Lâm Nhất than thở, không có để ý đến nàng ta.
"Sư đệ, ngươi sao rồi? Hòa thượng Thương Vân kia, thật sự không lừa đệ chứ?" Một bên, Diệp Tử Lăng thấy vẻ mặt Lâm Nhất thay đổi thì lên tiếng hỏi.
Nàng ấy vẫn lo lắng Lâm Nhất bị con lừa trọc kia gài bẫy, dù sao cũng là một bụi thánh dược, uổng công cho đối phương.
"Thật sự không có."
Lâm Nhất bình tĩnh nói: "Bia đá cổ có liên hệ cực lớn với ta, đây chính là vận may rất lớn, lần này cho dù không lấy được Đại Thánh Chi Nguyên thì ta cũng tin mình có thể đấu với Tần Thương một trận!"
Mấy người thấy hắn chắc chẳn như vậy thì cũng không hỏi nữa.
Xa xa.
Lạc Thu Di va Duong Canh đung song vai o hu khong, trong tam mat, đoan người Lâm Nhất dần dần đi xa, cho đến hoàn toàn không thể nào nhìn thấy.
"Thư Di, mới vừa rồi tại sao ngươi không đuổi theo con lừa trọc kia? Mấy người Nam Cung Trạch cũng đuổi theo!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!