Trong lòng Lâm Nhất khẽ động, đột nhiên sáng tỏ, nhớ ra điều gì đó.
Lão giả này vốn đã phải tọa hóa rồi, chỉ vì phong thủy của bảo địa nơi này, mới trấn áp được thi thể của ông ta lại.
Trong thi thể của ông ta ẩn chứa năng lượng vô cùng đáng sợ, vẫn chưa được giải phóng, một khi được giải phóng ra rồi, thì uy lực bùng nổ ra sẽ khó mà tưởng tượng.
"Bỏ đi."
Lam Nhat rat ro rang, khong boi vì thieu đan Tinh Than, ma mao hiểm lớn như
vậy
“Số lượng của những đan Tinh Thần này, có lẽ cũng phải hai triệu viên ... Thu!”
Lâm Nhất phất tay áo lớn, che khuất cả bầu trời, vô số đan Tinh Thần không ngừng được thu vào trong túi trữ vật.
Thế này là thoải mái rồi!
Lâm Nhất khẽ nheo mắt lại, khuôn mặt lộ ra ý cười nhàn nhạt.
Cái gọi là ba năm không mở, mở một lần ăn đủ ba năm, chắc hẳn là ý này rồi.
Hắn ở đảo Khô Huyền, nhàn nhã suốt hơn nửa tháng, những thiên mệnh siêu phàm khác đều bận tìm kiếm thánh văn nguyên thủy, đến ngay cả các đệ tử đại phái, cũng có thu hoạch bất phàm, duy chỉ có hắn là hai bàn tay trắng, xui xẻo cùng cực.
Hôm nay cuối cùng cũng đã đổi vận rồi, tâm trạng tất nhiên không phải bàn
cãi.
Chỉ là quá trình thu nhặt này, kéo dài suốt nửa nén hương, số lượng đan Tinh Thần này nhiều đến nhường nào, không cần nghĩ cũng biết.
Nơi này không thích hợp ở lâu.
Lâm Nhất liếc nhìn xung quanh, hiện giờ động tĩnh gây ra vân chưa truyền ra rộng rãi, một khi thu hút Đại Thần Đan tôn giả thực sự tới, thì chắc chắn là sẽ vô cùng rắc rối.
Trước khi chưa thăng cấp lên Tinh Tượng, Lâm Nhất không muốn giao đấu với Đại Thần Đan tôn giả.
“Nơi này có cấm ky, mặc dù có tạo hóa, nhưng không được cố chấp lấy, nếu không hậu quả khó lường.”
Sau khi Lâm Nhất dứt lời, bèn thúc giục Trục Nhật Thần Quyết, chỉ trong vài hơi thở, đã biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Trước khi rời đi, Lâm Nhất quay đầu lại nhìn.
Hắn vừa rời đi chưa được bao lâu, đã có vô số người, chen chúc về phía linh trì thượng cổ.
Lâm Nhất lắc đầu, đám người này không tin lời của hắn, vậy hắn cũng không còn cách nào khác.
Hai canh giờ sau.
Lâm Nhất dùng đôi cánh Kim Ô, bay xa hàng vạn dặm, hoàn toàn cách xa linh trì thượng cổ.
Giữa đường, Lâm Nhất cảm nhận được khí tức của Tiểu Băng Phương và Tặc Miêu, thân hình lóe lên đáp xuống đỉnh núi rồi dừng lại.
Vụt vụt!
Hai bóng kinh hồng từ xa bay tới, chẳng mấy chốc, đã xuất hiện trước mặt Lâm Nhất, chính là Tiểu Băng Phượng và Tặc Miêu.
"Ngươi không phải là vận xui quấn thân, mà là đảo Khô Huyền này quá rộng lớn ... ”
Hai ngưoi tan gau, sau khi Tieu Bang Phượng nghe xong, ben giai thích cho Lâm Nhất một phen.
Những đệ tử của tông môn siêu cấp kia, tại sao ở đảo Khô Huyền lại như cá gặp nước, khắp nơi tìm thấy được vận may.
Bởi vì truyền thừa tông môn của bọn họ rất xa xưa, sở hữu một vài tấm bản đồ cổ xưa của đảo Khô Huyền, rất nhiều vận may truyền thừa, di tích thượng cổ đều có ghi lại.
Cái gọi là thánh văn nguyên thủy, cũng không phải là các thiên mệnh siêu phàm tự mình tìm kiếm.
"Thì ra là như vậy."
Trong lòng Lâm Nhất sáng tỏ, xem ra Bạch Lục Ly này, cũng không phải là trùng hợp mà thu hoạch được vậy may lớn như vậy.
Tông môn của bọn họ, có lẽ còn chưa có tin tức của thánh văn nguyên thủy, nhưng những di tích và tin tức của tạo hóa, ít nhiều gì cũng có.
"Còn thiếu bao nhiêu đan Tinh Thần nữa."
Tiểu Băng Phượng lên tiếng hỏi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!